ÔI ĐÀN BÀ - Trang 214

Tôi thấy hắn mang cây đèn điện có công suất cao ngang dây
thắt lưng.

Vidal quay trở ra, vẫn với bộ quần áo ướt đẫm.

- Hắn khỏe chứ, thưa ông? - Dyer hỏi, trong khi Vidal bước lên
thang lầu.

- Không khỏe hẳn... Hắn bị chấn động, theo tôi nghĩ. - Vidal trả
lời và đứng lại hỏi tôi. - Thế nào, Burden, anh vui thích chứ?
Chuyện đó như ở Boston hử? - Lão dứt câu nói bằng nụ cười
mỉm.

Tôi im lặng nhìn lão, tức giận như điên.

Lão quay sang Dyer:

- Tôi bảo hắn nằm nghỉ, hãy để hắn yên. Tôi cho hai viên thuốc.
May mắn, hắn có thể trở lại bình thường vào ngày mai. Anh phụ
trách bữa ăn. Hãy giúp anh ta, Burden.

Lão lên cầu thang bốn bậc một và khuất như sao xẹt vào hành
lang.

Tôi nhìn vào đồng hồ, nó chỉ bảy giờ năm mươi. Buổi chiều với
tôi dài như vô tận.

- Dứt ở đây rồi, chúng ta vào nhà ăn xem có cái gì trong đấy. -
Dyer đề nghị. - Uống để dịu bớt căng thẳng.

Vào đến nơi, trông thấy những chai rượu đặt trên kệ, hắn lấy
xuống rót đầy hai ly, thêm đá vào và nói:

- Trong khi điện chưa bị cắt, chúng ta kiểm tra lại tất cả các
cánh cửa, - Dyer nói tiếp, sau khi uống cạn ly whisky, - để phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.