ÔI ĐÀN BÀ - Trang 220

Dyer xuất hiện nơi ngạch cửa phòng của hắn, một cây đèn bão
cầm trong tay.

Vidal cầm chiếc đèn săm soi đi đến phòng của Valérie, xoay ổ
khóa phòng và bước vào.

- Thật lạ lùng, điện đóm đã tắt sớm hơn. - Dyer nhận xét, hắn
thắp sáng chiếc đèn và đi xuống phòng làm việc của Vidal.

Tôi nhìn đăm đăm vào cánh cửa phòng của Valérie, đau xót và
thất vọng, vì người bước vào đấy là Vidal, không phải tôi.

- Không có gì phải lo lắng cả, Valérie. - Vidal nói cộc lốc. - Có ánh
sáng đây này, em có thể nằm ngủ như vậy sẽ dễ chịu hơn là ngồi
thừ người ra thế và làm ơn đừng đóng trò nữa.

Tôi nghe rõ một tiếng nấc nghẹn của Valérie, tiếng nấc như lưỡi
dao nhọn cắm phập vào tim tôi.

- Làm ơn giùm tôi, đừng thút thít nữa. - Cũng giọng mất kiên
nhẫn của Vidal. - Em có muốn ăn gì không?

- Để tôi yên. - Nàng đáp, giọng trầm và chói tai.

- Tùy em.

Lão bước lùi ra, tôi vội vàng quay nhanh về phòng làm việc của
mình. Khi lão đi xuống cầu thang, tôi quay trở ra hành lang.
Dyer đến gặp tôi:

- Ông có thấy Gesetti ở đâu không? - Tôi hỏi thế.

- Không, tôi hoàn toàn quên mất hắn rồi. Tốt hơn tôi nên đến
phòng của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.