ÔI ĐÀN BÀ - Trang 39

Dyer đến muộn một tiếng đồng hồ.

Vì tôi đang tiếp khách, nên hắn phải chờ đợi và thỉnh thoảng
ném cái nhìn sấm sét vào tôi, rồi nóng nảy nhìn đồng hồ. Tôi giả
vờ không nom thấy, mãi khi người khách của tôi bước ra, tôi
lịch sự làm một động tác mời hắn vào.

- Rất tiếc để ông phải chờ, nhưng chúng ta có cái hẹn lúc mười
lăm giờ.

Hắn làu bàu gì đó nghe không rõ, rồi nhích ghế ngồi xuống:

- Tài khoản đó có rồi. - Hắn lên tiếng. - Tôi cho rằng anh đã nói
chuyện với Harkness.

- Vâng, tôi có nói với ông ấy.

- Thế thì hay lắm, chúng tôi làm việc với anh trên những điều
kiện cũng giống như với ông ấy. - Hắn nhìn chòng chọc vào tôi. -
Anh đã biết những điều kiện ấy rồi chứ?

- Tôi có biết, nhưng khổ nỗi chúng tôi không thể chấp thuận
được.

Hắn đanh cứng người:

- Anh định nói gì thế? Việc này đã quá béo bở với American
Express
, thì nó cũng sẽ như thế ở chỗ của anh.

- Những điều kiện của ông đã quá cũ từ mười tám tháng nay rồi,
ông Dyer! Chúng tôi hiện nay buộc phải hạn chế thấp nhất các
điều kiện của khách hàng. Chúng tôi có thể trợ vốn cho quý ông
trong thời hạn sáu tháng, nhưng không có vấn đề chiết khấu
trên mỗi dịch vụ về phía quý ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.