ÔI ĐÀN BÀ - Trang 38

“Con gà trống vàng” là tiệm ăn đắt giá nhất ở Paradise City. Chỉ
gửi cái mũ vào chỗ giữ đồ đạc cho khách cũng đã mất một đô la
rưỡi.

- Cám ơn ông có nhã ý mời, Dyer. - Tôi đáp giọng thân thiện. -
Nhưng rất tiếc, tôi không có lệ đi ăn ở bên ngoài. Tôi sẵn sàng
chờ ông ở đây, vào giờ ông thấy thích hợp.

- Anh không đi ăn ở tiệm à? - Hắn lặp lại, giọng cáu kỉnh. - Anh
định nói gì thế?

- Tôi ăn qua loa ở bàn làm việc, thưa ông Dyer. Tôi bận rộn lắm,
không thể đi ra tiệm.

- Lạ thật, trong khi Harkness luôn luôn đi ăn với tôi.

- Tôi không cho phép mình được nhận cái đặc ân ấy. Mấy giờ
ông có thể đến chỗ tôi, ông Dyer?

Im lặng một lúc lâu, hắn lại kỳ kèo:

- Nhưng anh sẽ mất lịch sự khi từ chối đi ăn với tôi.

- Vấn đề lịch sự không phải ở đây, mà vì thời gian, ông Dyer. Ông
có thể bảo người khác nghe theo đòi hỏi của mình, còn tôi để
được ông hài lòng, tôi xin được dùng bữa tại nơi của tôi.

- Giỏi lắm! - Hắn hét ầm trong máy. - Thế thì chiều nay lúc mười
lăm giờ.

Hắn dập ống nghe vào máy và tôi nháy mắt, cười nhạo với Jue:

- Chấm dứt trò chèn ép ăn uống tốn kém với Vernon. - Tôi nói. -
Một khởi sự tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.