ÔI ĐÀN BÀ - Trang 46

hắn đến chỗ của anh. Hắn sẽ rất ăn cánh với tôi cũng như với
anh. Hắn sẽ đến anh trong vòng một giờ đồng hồ nữa.

Tôi giật mình, vì đã lâu không gặp Olson kể từ khi Valérie rời
Boston một cách khó hiểu. Nghe đến tên hắn, những kỷ niệm
xưa đã bùng dậy trong tôi.

Tôi thông báo Jue biết quyết định này:

- Kê một chiếc bàn nữa. - Tôi ra lệnh. - Nếu em chịu khó đẩy
chiếc bàn sang bên trái, chúng ta sẽ còn chỗ.

Nàng gật đầu, đồng ý:

- Em sẽ lo ngay. - Nàng vừa đáp vừa đưa tay đến điện thoại.

Cầm xấp giấy tờ trong tay, tôi rời văn phòng và bước thẳng tới
bãi đỗ xe. Trên đường đi, tôi đứng lại và liếc vào tiệm “Trendie”.
Rhoda đang ngồi trên chiếc ghế cao, nhìn vào tờ tạp chí.

- Coi chừng, cưng ơi. - Tôi nói to. - Nếu em cứ tự lặm mệt như
thế, không khéo sẽ bị đau đôi chân đấy.

Nàng ngẩng mặt lên, đưa cặp mắt trống rỗng vào tôi:

- Cái gì?

- Chẳng có gì sất. Có lẽ anh không trở lại để cùng ăn trưa, đừng
chờ. Anh đi gặp ông Henry Vidal.

- Chà, làm ăn lớn, đúng không? - Nàng hỏi, rồi cúi đầu xuống
tiếp tục đọc báo.

Paradise Largo là một eo đất nối liền hai xa lộ E1 và A1. Con
đường dẫn vào Largo được bảo vệ bằng một nhà gác và một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.