ÔI ĐÀN BÀ - Trang 47

hàng rào điện tử. Không một ai, ý tôi muốn nói bất cứ người
nào, muốn bước vào mà không xuất trình giấy chứng minh và
lý do thăm viếng.

Nằm bên trong những hàng đậu đơm hoa rực rỡ cao khoảng
một mét và những cánh cổng bằng gỗ sồi lỗ chỗ đinh đồng, hiện
lên ba hoặc bốn mươi dinh thự lộng lẫy của các nhà tỷ phú kếch
xù ở Florida.

Tôi đỗ chiếc Plymouth trước căn nhà gác và gã bảo vệ mặc đồng
phục xanh đang ngồi bên trong ném cho tôi cái nhìn soi mói.

Tôi đứng trước gã và tự giới thiệu:

- Tôi là Clay Burden, muốn vào gặp Vernon Dyer ở chỗ ngài
Henry Vidal. Ông Dyer đang chờ tôi.

- Giấy phép lái xe của ông. - Hắn nói.

Tôi xuất trình và sau khi xem qua, hắn trả lại tôi rồi với tay nhấc
điện thoại. Lúc sau, hắn ấn vào một cái nút và cổng rào điện tử
từ từ cất lên, rồi làm hiệu cho xe tôi vào:

- Cánh cổng thứ tư, bên trái.

Tôi khởi động máy, cho chiếc Plymouth tiến vào một lối đi rộng
trải cát, rẽ qua trái và đến trước một cổng rào sắt cao khoảng
mét rưỡi. Tại đây một gã bảo vệ khác cũng đồng phục xanh, ấn
nút điện cho cổng mở.

- Lái xe thẳng vào, ông Burden. Đỗ xe nơi bãi số bốn.

Tôi làm theo, đi vào con đường ngoằn ngoèo rợp bóng cây cọ,
hai bên trồng hoa mộc lan và nguyệt quế đỏ. Một sân cỏ cắt xén
công phu và những bụi hoa phẳng lì khoe sắc thắm dưới ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.