ÔI ĐÀN BÀ - Trang 82

Valérie cám ơn hắn và bước vào xe. Tôi ngồi gần Rivera.

Chúng tôi, Valérie và tôi chỉ nghe dăm ba câu giải thích buồn
nản của Rivera. Tôi chỉ nghĩ tới cuộc họp mặt của chúng tôi vào
buổi trưa nay. Cuộc hành trình kéo dài trên một con lộ ngoằn
ngoèo và bụi bặm, có những đoạn khó đi đến đỗi chúng tôi phải
cho xe lăn bánh từ từ.

Cuối cùng chúng tôi đến khách sạn của Montana đang trống
khách, nơi mà Rivera bảo đảm chúng tôi sẽ được trông thấy
miệng núi lửa. Dù đang ở tình huống nào, tôi đã phải trầm trồ
trước cái hình chóp đen xì và trọn vẹn của cảnh sắc hùng vĩ này,
nhưng tâm trí tôi đã bị vướng bận quá nhiều về những hứa hẹn
của buổi trưa này. Thế mà tình cảm ấy của tôi hầu như bị cạn
kiệt bởi những lời khen ngợi bất tuyệt của Rivera về cảnh trí
tuyệt vời ở nơi đây. Hắn đã tế nhị nhận thấy rằng Valérie lẫn tôi
đều không chú ý đến những gì hắn mô tả.

- Phu nhân không thích à? - Hắn đưa mắt thăm dò, hỏi Valérie. -
Phu nhân không thỏa mãn sao, Senora Vidal?

- Không, tôi nhận thấy nó tuyệt vời, nhưng khí hậu nóng bức
đến không thể tiên liệu được. Chúng ta quay về khách sạn.

Cặp mắt nhỏ rí của Rivera sáng hẳn lên:

- Buổi trưa rất nóng, sau bữa ăn tốt hơn nên ngủ trưa. Buổi
chiều sẽ mát mẻ và nếu phu nhân muốn dạo mát, tôi sẽ chở đi
thăm thành phố.

- Tôi nghĩ hôm nay thế này đã đủ. Ngày mai chúng ta sẽ viếng
thành phố.

Bộ mặt của hắn hớn hở:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.