ÔI ĐÀN BÀ - Trang 85

T

8.

rong căn phòng, chiếc máy điều hòa không khí phát hết
công suất để xua đi cái nóng gay gắt của buổi trưa. Valérie

nằm bên cạnh tôi trên giường, đang diễn tả tôi nghe những điều
đã xảy ra trong sáu năm qua giữa nàng với Henry Vidal.

Nàng đã làm tôi ngạc nhiên khi bảo rằng tôi đã nghi ngờ không
sai về chuyện nàng sẽ thổ lộ và yêu cầu tôi nhẫn nại với nàng.
Rất khó khăn để giải thích tại sao nàng viết bức thư đó và trả
chiếc nhẫn lại cho tôi, nhưng vì sự công bằng cho cả hai chúng
tôi, nàng xin trung thực trình bày:

- Khởi sự, - nàng bắt đầu kể, - em được biết Vidal, khi lão đến
hãng đại lý ở Staler Hilton. Lúc ấy, Bill Olson đi ăn trưa, chỉ có
em trong văn phòng. Lão muốn trở về London bằng đường
hàng không, trong khi em đang kiểm tra lịch trình chuyến bay
và chuẩn bị giấy tờ, lão soi mói em cùng cái nhìn vô cùng mãnh
liệt, khiến em luống cuống. Vì là mùa du lịch, phải tất bật trả lời
điện thoại, nên em xin lỗi vì đã để lão chờ, nhưng lão khẳng
định rằng không phải vội. Em thường suy nghĩ về buổi gặp đầu
tiên này, tin rằng mình đã bị thôi miên và hiện giờ em rõ ra là
đúng. Trong khi Vidal còn ở đấy, em cảm giác bị mất nghị lực
khủng khiếp, quyền lực phi thường của lão đã trấn áp em đến
nghẹn thở. Dường như anh cho rằng điều này là xuẩn ngốc,
nhưng đấy là một ấn tượng, em xin thề. Trong khi trả tiền vé
máy bay, đôi mắt lão vẫn nhìn chòng chọc và tuyên bố lão sẽ
gặp lại em. Em không thể kiềm hãm suy nghĩ liên tục về lão.
Người ta có thể nói lão đã sở hữu một phần trí tuệ của em. -
Nàng làm một cử chỉ tuyệt vọng. - Em bắt đầu mơ về lão, tưởng
tượng lão đang theo em, rồi trở nên căng thẳng không dám đi ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.