ÔI ĐÀN BÀ - Trang 88

chọc vào em. - Đồng tiền là sức mạnh và anh muốn cái sức
mạnh đó. Em phải giúp anh. Anh đã chọn em như một đối tác,
bởi vì em thông minh, nhạy bén và tinh tế. Ngay khi nhìn thấy
em, anh biết rằng em là người đàn bà lý tưởng anh đang tìm.
Chúng ta cùng làm việc và cùng đạt thắng lợi.”

Cặp mắt buồn rười rượi của nàng ngước lên trần phòng:

- Trong bốn năm với em bên cạnh, lão đã đạt được mong muốn.
Lão có quyền năng vô hạn và một tài sản khổng lồ. Ở lão có một
nghị lực không xót thương đã dẫn lão đến chỗ không dừng lại,
buộc lão phải tiếp tục hái ra tiền, vun đắp quyền lực cho tới
ngày nằm xuống. Một năm sau đám cưới của chúng em, lão thu
được một triệu đầu tiên. Lão không vui mừng, mà còn không
thỏa mãn. “Chỉ mới bắt đầu, - lão nói, - chẳng là gì cả”. Vì thế,
chúng em đã làm việc, không bao giờ dừng lại để đi du lịch, giao
tiếp bạn bè, chia nhau những thùng rượu vang. Tóm lại, công
việc đã làm em tởm lợm. Nhưng vốn là tên nô lệ trong tay một
chủ nhân hung bạo, em vẫn phải làm việc, tiếp tục làm những
gì phải làm.

Im lặng lúc lâu, ánh mắt nàng vẫn gắn trên trần phòng:

- Và bây giờ... Sau sáu năm ấy?

Thối chí, nản lòng, tôi không thể chấp nhận câu nói phi lý này.
Nàng muốn nói gì, thế nào là kẻ nô tỳ dưới tay lão chủ nhân
hung bạo, là ma quỷ ác thần? Tôi chỉ muốn nghe nàng trở thành
người tình của Vidal và tình yêu ấy giờ đã nguội lạnh rồi. Giải
thích này có thể tôi chấp nhận, chứ không phải thôi miên, tà
thuật hay quyền năng của sự chiếm hữu gì gì đó.

- Em trở lại làm chủ đời mình. - Nàng kể tiếp. - Lão ít cần đến
em. Em đã quá thừa thãi trong cuộc sống của lão. Lão đã quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.