ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 10

Tiếng cười nhạt kia như vang lên bên tai.

Hắn lập tức đảo mắt nhìn qua những người bên cạnh, trông thấy tất cả

đều đang nhìn những “người nhỏ” biểu diễn giữa sân, thỉnh thoảng vỗ tay
khen ngợi, không có người nào nhìn về phía hắn.

Chỉ có một người đang ngẩng đầu nhìn trời.

Người này mặc y phục hoa gấm, tuấn tú trẻ tuổi, đứng trong đám

người giống như hạc giữa bầy gà.

Y ngẩng đầu lên trời, vì vậy không thấy rõ mặt mũi lắm.

Bởi vì ánh mắt của mọi người đều nhìn vào giữa sân, chỉ có một mình

y là nhìn lên trời, cho nên Vương Tiểu Thạch mới chú ý đến, nhưng cũng
không rõ có phải người này vừa cười nhạt hay không.

Sau khi Vương Tiểu Thạch nói mấy câu đó, khuôn mặt người lùn kia

liền hiện lên vẻ cảm động, hoa tay múa chân, nói vài câu ê a nghe không
nên lời, đại khái là cảm tạ Vương Tiểu Thạch.

Vương Tiểu Thạch cầm mấy khối bạc vụn, đang muốn đặt vào trong

bát, ánh mắt vừa liếc nhìn, bỗng nhiên trong lòng khẽ động.

Người lùn kia nhận bạc xong, lại đi qua kéo góc áo một người khác để

xin tiền.

Vương Tiểu Thạch giống như nghĩ đến một việc gì kì lạ, hình như có

liên quan đến “đầu lưỡi”, nhưng nhất thời lại nghĩ không ra, không nhịn
được lại nhìn chung quanh sân một chút.

Lúc này những tiếng leng keng vang lên, hai con khỉ lớn đang bắt

chước người so đao múa thương. Người đứng xem vỗ tay khen ngợi, nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.