ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 146

- Ngươi không hầu hạ đại tiểu thư, nhưng lại sẵn lòng hầu hạ Điền tiểu

cô nương nhỉ? Người ta không để lại chữ nào đã bỏ đi, đúng là thật khó cho
ngươi ca múa. Người ta không tiếp nhận tình cảm của ngươi, ngươi đã sầm
mặt cả vài ngày. Nếu có gan thì cứ nhảy xuống sông cho thống khoái, cần
gì ra vẻ ở trước mặt ta, còn gì là bản sắc nam nhi.

Nghe những lời này của nàng, Bạch Sầu Phi quả thật nhịn không

được, đúng là trúng vào vết thương của y, vì vậy lớn tiếng nói:

- Ta thích hầu hạ ai thì mặc ta, không mượn cô xen vào. Vương Tiểu

Thạch muốn giữ cô lại còn ta thì không. Cô có thể quấn quýt si mê hắn, đi
theo đến chân trời góc biển, chẳng liên quan gì đến ta.

Ôn Nhu nghe xong quả thật như bị đâm vào xương tủy, giận đến mặt

đỏ cả lên, oán hận nói:

- Họ Bạch kia, ngươi giỏi lắm, cứ đắc ý đi! Ta sẽ đi một mình, chúng

ta gặp lại ở kinh thành.

Bạch Sầu Phi thản nhiên nói:

- Tốt, xin cứ tự nhiên! Ta không tiễn. Tiểu Thạch Đầu cũng đã về kìa,

có muốn kéo hắn đi chung không?

Ôn Nhu giận đến ngân ngấn nước mắt, lập tức nhảy lên lưng ngựa,

đoạt lấy dây cương, đánh ngựa chạy đi. Vương Tiểu Thạch không rõ nội
tình, chỉ ngớ ra tại chỗ, nhìn bóng dáng của nàng dần xa đến xuất thần.

Một lúc sau, Bạch Sầu Phi mới quay sang Vương Tiểu Thạch áy náy

nói:

- Tiểu Thạch Đầu, chuyện này là do ta không tốt, khiến cô ấy giận bỏ

đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.