ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 152

- Trận mưa này thật lớn.

Bạch Sầu Phi ngước đầu lên nhìn sắc trời:

- Chắc cũng phải một lúc lâu mới tạnh.

Bỗng nhiên họ trông thấy bốn người đội mưa chạy đến.

Phía trước đống hoang tàn này là một con đường nhỏ, một bên là trúc

khô và đầm lau sậy, còn một bên là khu nhà ở của dân nghèo. Con đường
nhỏ này có một cái tên rất đẹp, gọi là hẻm “Tướng Quân”.

Bốn người này từ bên góc tường chạy tới, vì tránh mưa nên có vẻ rất

vội vàng. Bạch Sầu Phi cũng không lấy làm lạ.

Bốn người tiến vào trong khu đổ nát, hai người ở lại lối vào dò xét,

còn hai người đi vào trong.

Trong hai người tiến đến, có một người rất cao lớn uy mãnh, tướng

mạo đường đường, ánh mắt sáng ngời nhìn lướt qua Vương Tiểu Thạch và
Bạch Sầu Phi một cái.

Người còn lại bỗng bắt đầu ho.

Ho rất kịch liệt.

Y dùng khăn tay che miệng lại, ho đến mức eo cũng khom xuống, cả

người cũng giống như co rút lại. Những người nghe được tiếng ho của y
đều cảm thấy thương tâm.

Người cao lớn uy mãnh muốn đến giúp y lau quần áo bị ướt.

Thanh niên đang ho lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.