ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 159

- Tốt.

Tô Mộng Chẩm nói:

- Cứu hắn tỉnh dậy đi!

Hoa Vô Thác nhanh chóng dùng hai tay điểm vài cái vào lưng người

bị bắt kia, lại tát vào mặt hắn bốn năm cái. Trà Hoa thì vốc nước từ vũng
nước bên dưới mái hiên giội vào trên mặt người kia.

Người nọ từ từ tỉnh lại.

Tô Mộng Chẩm lạnh lùng nhìn hắn tỉnh dậy.

Người nọ vừa mở mắt ra, trông thấy người đứng trước mặt là Tô

Mộng Chẩm liền giật mình, thất thanh nói:

- Tô… công tử!

Tô Mộng Chẩm nghiêng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn:

- Cổ Đổng, ngươi quả thật là có gan, đáng tiếc lại không có nghĩa khí.

Cổ Đổng lắc mạnh đầu, cười khổ nói:

- Công tử minh giám! Công tử trước giờ đối với hành vi của thuộc hạ

đều rõ như lòng bàn tay, trong số sáu người thân tín bên cạnh công tử, lá
gan của tôi có thể xem là nhỏ nhất.

- Nhỏ thật sao?

Thần sắc của Tô Mộng Chẩm mang theo một vẻ lạnh lùng uy nghiêm,

giống như một ngọn lửa trong băng:

- Ngươi giỏi lắm! Ngay cả bây giờ, ánh mắt của ngươi cũng chẳng hề

có vẻ gì sợ hãi. Ta trước giờ đúng là nhìn lầm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.