ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 202

Nếu như bọn họ không thể hoàn thành, binh lực trước sau tập trung

lại, dùng chiến thuật biển người thì Tô Mộng Chẩm chưa chắc đã có thể
chấn nhiếp toàn trường, ung dung rời đi.

Nhưng Tô Mộng Chẩm rất yên tâm.

Y biết bọn họ nhất định làm được, hơn nữa còn có thể làm rất tốt.

“Làm được” và “làm rất tốt” không giống nhau, giống như một người

biết hát và hát hay, ý tứ của nó không đồng dạng.

Bọn họ đã xuất hiện ở đây, điều đó nói lên sau khi dẫn dụ binh lực

trước sau đi khỏi, bọn họ mới tập hợp với y.

Tô Mộng Chẩm nhìn thấy bọn họ, chỉ ngừng lại một chút, nói:

- Rất tốt.

Sau đó y nói:

- Đi!

“Rất tốt”, đối với Tô Mộng Chẩm đó đã là lời khen ngợi cao nhất.

Trong Kim Phong Tế Vũ lâu, được y nói rằng “không tệ” chỉ có mười tám
người, khen rằng “tốt” chỉ sợ không đến một phần ba, không cần nói đến
“rất tốt”.

“Đi” chính là mệnh lệnh.

Bạch Sầu Phi lập tức hỏi:

- Đi à?

Tô Mộng Chẩm không đáp, y không thích nói một câu hai lần.

Bạch Sầu Phi lại hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.