ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 235

Chỉ cần đại cục không có vấn đề, vậy thì sẽ có điều kiện để đàm phán.

Đây là một trong những nguyên nhân Tô Mộng Chẩm muốn biết rõ tình thế
trước.

Bất cứ điều kiện đàm phán nào đều phải dựa trên thực lực của mình.

Một người không có thực lực, vậy thì không thể bàn điều kiện với người
khác, chỉ có thể xin người khác hỗ trợ, khoan dung, nâng đỡ, bố thí hay bồi
dưỡng.

Tô Mộng Chẩm hiểu rất rõ điểm này.

Y từ trong cục diện hỗn loạn nhận rõ tình thế của mình, chờ đến khi

tình thế có lợi cho mình mới bắt đầu đàm phán.

Trước giờ y đều cho rằng đàm phán là một hình thức công kích khác,

công kích không đánh mà thắng.

- Đầu của ngươi sao vậy?

Tô Mộng Chẩm hỏi rất trực tiếp. Y luôn cho rằng phương thức làm

việc có thể dài dòng phức tạp, chỉ cần có thể đạt được mục tiêu thì dùng
phương pháp nào cũng được, nhưng nói chuyện thì cần phải trực tiếp.

Đi thẳng vào vấn đề, gọn gàng dứt khoát luôn là phương thức an toàn

tin cậy nhất, cũng tiết kiệm thời gian nhất.

Nhưng loại phương thức này người không có quyền uy chưa hẳn đã

dám dùng.

Hiện giờ cho dù mặt đối thiên tử Tô Mộng Chẩm cũng có tư cách nói

như vậy, không cần nhìn sắc mặt của người khác để hành sự.

Đây cũng chính là điểm quyền lực làm cho người ta mê mẩn.

Tô Mộng Chẩm vừa mở miệng liền hỏi nhược điểm của đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.