ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 395

đưa tình. Một vị phu nhân giàu có ăn bận xanh xanh đỏ đỏ, mang vàng đeo
bạc, còn khảm mấy chiếc răng vàng đang trách mắng đứa nhỏ trước giờ
được nuông chiều nên không nghe lời, dặn nó không nên chạy loạn trên
đường, không được dính dáng đến những kẻ nghèo khó. Một gã gia đinh
đang đỡ cậu ấm chủ nhân xuống ngựa, một người khác lại đang tắm rửa
cho ngựa.

Người mua gà đang trả giá với người bán gà, có lẽ đã quên đám gà

đất, gà đen, gà rừng trong sọt tre kia vốn không đồng ý nên kêu lên quang
quác. Ngựa trong chuồng cũng vì thức ăn không hài lòng nên bắt đầu hí
dài. Tất cả âm thanh đan thành một phiến hỗn loạn.

Lão bán thịt heo có khuôn mặt béo múp, cái bụng béo phì lộ ra từng

chùm lông đen. Lão ta hiển nhiên đang rất bất mãn với vị phu nhân vừa ốm
vừa gầy xách theo một giỏ thức ăn lớn, trong giỏ đều là rau thơm, hành tây,
củ gừng thừa dịp người ta không để ý vét đi một ít từ sạp rau. Bà ta không
ngừng cò kè mặc cả với lão. Lão quyết định không bán nữa, cũng không
muốn bán, bởi vì lão và thịt heo của lão đều có tôn nghiêm, không muốn
bán đi với giá rẻ như vậy. Cho nên lão trừng mắt dùng con dao cắt thịt chặt
lên xương heo nghe lộp cộp, muốn hù dọa vị phu nhân kia. Có điều vị phu
nhân kia lại không hề sợ, xem việc ứng phó với loại người đã quá quen mắt
này là việc thường ngày, vẫn nâng ngực vểnh mông không ngừng ép giá.

Vương Tiểu Thạch cảm thấy rất thú vị.

Hắn vừa đi đến Tam Hợp lâu, vừa nghĩ ra một chuyện rất thú vị. Nếu

những người trong hiệu buôn này đều giống như trong câu chuyện của một
vị võ lâm tiền bối ghi lại, bỗng nhiên biến thành những sát thủ đã trải qua
huấn luyện nghiêm khắc ra tay với mình, vậy mình sẽ ra sao?

Hắn nghĩ như vậy, lại càng cảm thấy thú vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.