ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 406

Công tội ngàn năm một trận cười

Lưu huỳnh đốt lửa vẫn ham vui

Câu thơ tự nghĩ ra này chính là quan điểm của Vương Tiểu Thạch.

Quan điểm của Bạch Sầu Phi thì sao?

Chẳng biết Bạch Sầu Phi có quan diểm gì không, nhưng Vương Tiểu

Thạch lại thấy y đang nhìn một người.

Một người bất kể đứng ở đâu, đứng cùng với ai đều giống như hạc

đứng giữa bầy gà.

Thậm chí người này lúc sinh ra cũng cao lớn hùng tráng hơn so với

người khác, khi cười còn uy vũ hơn so với người tức giận.

Người này đang chắp tay đi về hướng Tam Hợp lâu.

Hắn chỉ tùy ý cất bước, nhưng tất cả người trên đường đều không nhịn

được phải nhìn hắn. Người khổ sở đang bận rộn làm việc, nhìn hắn một cái
liền giống như quên mất gánh nặng trên lưng. Thiếu niên gia đinh đang
giúp chủ nhân cho ngựa ăn, nhìn thấy này người liền cảm giác mình thần
uy lẫm lẫm, đã biến thành chủ nhân trên ngựa. Đám người bán hàng rong
đang tính toán chi li, chợt thoáng thấy người này liền giống như con ruồi bị
đường hấp dẫn, quên cả việc thối lại bạc vụn. Những cô gái trên đường
nhìn thấy người này liền nhớ tới tình nhân hàng đêm xuất hiện trong giấc
mộng, cũng oai hùng anh tuấn giống như người trước mặt, ánh mắt liền như
con ruồi dính lên chất mật. Những đứa trẻ nhìn thấy vị đại ca hào hùng uy
phong này, liền ảo tưởng tương lai cũng sẽ trở nên như hắn. Người trong
lòng gian trá không dám nhìn thẳng vào hắn. Người tính tình ngay thẳng
vừa nhìn cũng tự thấy mình xấu xa. Mà bản thân người này cũng dường
như biết rõ mọi người đều đang nhìn mình, nghênh ngang đi qua đường cái
tiến về phía Tam Hợp lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.