ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 407

Bởi vì đại hán kia quá thu hút, cho nên người trên đường đều tập trung

vào hắn, cũng quên nhìn Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi. Lúc người nọ
đi qua, có một chiếc xe ngựa đang gấp rút chạy đi, người đánh xe vung dây
cương né tránh những người đi đường, chợt thoáng thấy một người cao lớn
uy mãnh đi ngang qua đường, ánh mắt như tia chớp liếc nhìn hắn một cái,
liền thất thần giống như trúng phải trọng kích. Chiếc xe ngựa bị mất lái,
mắt thấy đã sắp sửa đụng vào một đứa bé đang đứng giữa đường ngây ngốc
nhìn đại hán uy vũ này.

Đại hán cao lớn uy mãnh kia ung dung bước ra một bước, một tay đè

chặt đầu ngựa, xe ngựa lập tức khựng lại, người đánh xe cũng bị dừng đột
ngột suýt chút nữa đã bay ra khỏi xe. Đại hán kia lại giống như diều hâu bắt
con gà con, dùng một bàn tay lớn khác tóm lấy đứa trẻ đưa đến bên đường,
lại ôn hòa địa khuyên bảo nó:

- Này nhóc, sau này nếu không có người lớn dẫn theo, đừng nên chạy

lung tung giữa đường!

Đứa bé vốn đã sợ đến ngây ra, người đánh xe cũng sững sốt, ngay cả

ngựa cũng không dám chạy lung tung. Đại hán kia sau khi nói xong lại tiếp
tục đi về phía Tam Hợp lâu, mỗi bước tùy tiện đều ngang với bốn bước của
người thường, như rồng như hổ, giống như mỗi bước đều để lại một dấu vết
trên mặt đất.

Vì Bạch Sầu Phi nhìn chăm chú, cho nên Vương Tiểu Thạch cũng

nhìn theo. Hắn nhìn trễ hơn Bạch Sầu Phi một chút, vì vậy không nhìn rõ
diện mạo của đại hán kia.

Đại hán kia đã đi vào trong tiệm.

Tiểu nhị trong tiệm lập tức xem hắn là thượng khách, ngay cả khách

trong tiệm cũng tự thấy mình thấp hèn, còn thấp hơn ba bậc so với người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.