ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 699

- Đó đều là chuyện quá khứ rồi.

- Ta biết, hơn một năm nay ta cũng cố gắng không nghĩ đến nó nữa.

Trương Thán trầm giọng nói:

- Hiện giờ ta nói ra, là muốn nói cho cô biết, khi đó cô không biết võ

công nhưng lại cứu ta, nếu không có cô ta đã sớm mất mạng trong tay “Phì
Thủy Bất Lưu Biệt Nhân Điền” rồi…

Lôi Thuần cười nói:

- Cơ duyên xảo hợp, nhờ vậy muội mới có duyên kết bạn với ngũ ca.

Đường Bảo Ngưu bình sinh thích xen vào việc người khác, nghe mấy

câu không đầu không này, quả thật không nhịn được.

- Các ngươi nói gì vậy, có phải là ác nhân Điền lão tử kia không?

Trương Thán không để ý tới hắn.

Lôi Thuần cũng từ chối trả lời, chỉ nói:

- Chuyện đã qua, còn nhắc lại làm gì.

Trương Thán nghiêm túc nói:

- Thất muội, mặc dù cô không biết võ công, nhưng về khí chất và

thông tuệ, ngoại trừ Lại đại tỷ ra thì cô suất xắc hơn chúng ta hơn.

Lôi Thuần khẽ cười một tiếng, nói:

- Muội biết dụng tâm của huynh, cũng không dám tự coi nhẹ mình,

cho nên… không phải vẫn sống đến giờ sao?

Đường Bảo Ngưu gần như hét lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.