ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 877

Chỉ dựa vào sự “đột ngột” này, một chiêu đó đã hoàn toàn khác so với

những cao thủ danh gia trong thiên hạ đánh ra.

Nhưng Địch Phi Kinh còn đột ngột hơn, y phóng lên trời như một

cánh nhạn lẻ loi bay trong ráng chiều, “rầm” một tiếng, y đã xuyên qua cả
nóc nhà.

Thân hình Chu Nguyệt Minh nhanh chóng hạ xuống, đúng lúc này hắn

lại làm một chuyện cực kỳ đột ngột.

Hai tay của hắn đột ngột móc về phía cổ họng Tô Mộng Chẩm.

Chiêu thức này đột ngột đến nỗi giống như Tô Mộng Chẩm vốn không

phải là mục tiêu của y.

Tô Mộng Chẩm đang toàn lực đối phó với Lôi Tổn.

Lôi Tổn tránh khỏi một đao của đối phương, đã đến trước quan tài,

bỗng nhiên cúi người rút ra một thanh đao.

Đây là lúc không nên rút đao.

Đó là chỗ không nên có đao.

Lôi Tổn vào lúc này lại rút ra bảo đao “Bất Ứng” (không nên) của lão.

- Bất Ứng vừa xuất hiện, tất cả người trong đại sành đều cảm thấy một

loại sắc tháy kỳ dị bao trùm. Đao này vốn không có màu sắc, ảm đạm
không ánh sáng, nhưng in vào trong mắt mỗi người lại hiện ra màu sắc
khác nhau, có ánh đen sáng ngời, có như chớp xanh, có như máu đỏ, thậm
chí còn có cả ánh sáng năm màu, nhìn hoa cả mắt.

Đao vừa nơi tay, chiến y toàn thân Lôi Tổn giống như bị kích động,

liên tục phát ra công kích, thâm chí còn điên cuồng hơn cả Quan Thất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.