ÔN NHU NỘ TƯỚNG CÔNG - Trang 194

"Được thôi!"

Sau khi quan sai dọn dẹp hai bên đường, nghi thức "bốn tiếng súng,

tám tiếng kèn" diễn ra, đầu tiên là nghênh đón bài tự sơn son thếp vàng của
Bát tiên và bách thần được thờ phụng trong miếu, nhạc công đánh chiêng la
thổi kèn trống, theo sau là võ sĩ che cờ phướng ngũ sắc, trong tay cầm lư
đồng nghi ngút khói hương, vây quanh là đại kiệu nâng bát tiên.

Sau đó là biểu diễn hí kịch các loại, tiếng đàn sáo Giang Nam du

dương trỗi lên, có ca múa vũ, có múa lửa; có đi cà khêu, làm xiếc ảo thuật;
có cúng xe ngựa, nữ trang; có chọn trà ẩm trà; có kẻ giả trang làm đao phủ
tay cầm cương đao, có kẻ giả trang làm tù phạm; còn có người giả lóc thịt
nơi cánh tay, thắt cổ..., vừa vũ vừa xướng trên đường thật vô cùng náo
nhiệt.

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng đội rước lễ náo nhiệt cũng qua

đi, Lâu Thấm Du mới mỹ mãn quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt không hề hờn
giận của Phó Thanh Dương, trong lòng giật mình, cuống quít cúi đầu xuống
xem...

Trên bàn, dĩa xíu mại, bánh bao..còn hơn phân nửa chưa đụng đũa

đến.

"Thực xin lỗi!"

Hổ thẹn thầm thì một câu, nàng lập tức rũ vai gục đầu xuống, tính

dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt tội chứng, ai ngờ ngay cả một miếng xíu
mại còn chưa kịp gắp, tất cả tội chứng trên bàn đều đã bị đem xuống cho
Tuyết Vụ ăn hết, Tuyết Vụ cảm động đến muốn rơi cả nước mắt, cứ ư ử
không thôi.

"Đều lạnh hết rồi còn ăn gì nữa!" Phó Thanh Dương giận dữ mắng

mỏ, chợt ngoắc gọi điếm tiểu nhị đến, lại kêu mấy phần xíu mại và bánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.