ÔN NHU NỘ TƯỚNG CÔNG - Trang 74

lý của hắn, mang theo thê tử nhanh chóng rời khỏi căn phòng nàng đã ở
mười tám năm nay, thẳng tắp một đường đi về hướng chuồng ngựa.

Muốn đi cũng phải mang theo ngựa của bọn họ đi cùng chứ.

Theo sát sau lưng phu quân, Lâu Thấm Du vừa đi vừa quay đầu lại

nhìn, cũng không phải không nỡ rời bỏ, không có kích động giận dữ, chỉ có
vài phần ảm đạm, bởi vì nàng mơ hồ có dự cảm...

Nàng sẽ không bao giờ trở lại nơi đây nữa!

Mãi cho đến sau khi bước ra khỏi cửa Lục Ánh sơn trang, nàng mới

dừng lại, chăm chú nhìn kỹ bên trong trang một lần cuối cùng, rồi dứt khoát
xoay người rời đi mà không hề quay đầu lại.

Nàng cũng không muốn trở lại nữa!

※※※

Mặc dù nói không thèm để ý, nhưng dãy phòng nhỏ của Lục Ánh sơn

trang sau núi kia thật sự là rách nát, căn bản nó chỉ là một tòa phế ốc bị sập
một nửa, Lâu Thấm Du há hốc miệng nhìn tình cảnh trước mắt mà không
biết làm sao.

Xem ra bọn hạ nhân báo cáo cũng đã tốt hơn nhiều so với tình trạng

thật sự của nó rồi!

Nhưng Phó Thanh Dương cũng chỉ tùy tiện liếc mắt một cái, không

nói một câu bỏ đi chiếu cố mấy con ngựa tâm can bảo bối của hắn.

"Cũng được, tùy tiện tu sửa một chút thì có thể ở rồi!"

Tùy tiện tu sửa một chút?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.