ÔNG CỐ VẤN - Trang 273

nhập của Cộng quân. Tất cả phải bình tĩnh đợi lệnh của thượng cấp”.
Diệm nghe lại một lần, cho gỡ băng, trao cho một sĩ quan và ra lệnh:
- Mi cầm ngay vô thành Cộng hòa, trao tận tay ông thiếu tá Duệ, nói lệnh
của tổng thống phải chiếm lại Đài phát thanh với bất cứ giá nào, và cho
phát thanh liên tục lời hiệu triệu ni. Làm được là có công lớn lắm đó!
4.
Lúc 15 giờ, Diệm gọi điện thoại cho Trần Văn Đôn ở Bộ Tổng tham mưu.
Diệm nói:
- Cần chấm dứt ngay cảnh nồi da nấu thịt, huynh đệ tương tàn nầy! Các
tướng lĩnh muốn cái chi?
Đôn trả lời mềm mỏng:
- Thưa tổng thống, chúng tôi đã nhiều lần đề nghị tổng thống sửa đổi chính
sách cho phù hợp với nguyện vọng của dân chúng, vẫn không được tổng
thống chấp nhận... Nay đã tới lúc quân đội phải đáp ứng lại nguyện vọng
của dân chúng. Xin tổng thống hiểu cho.
- Tại sao không ngồi lại với nhau? Các ông và tôi có thể cùng bàn cãi về
những sự bất đồng, về những điểm mạnh, điểm yếu của chế độ, và tìm cách
cải tiến.
- Lúc này đã quá trễ!
- Không bao giờ lại quá trễ. Tôi xin mời tất cả các ông tới dinh cùng thảo
luận, và tìm một giải pháp đôi bên đều có thể chấp nhận.
- Việc này không tùy thuộc ở mình tôi. Tôi cần xin ý kiến các tướng lĩnh.
Nghe Đôn nhắc lại ý kiến của Diệm, nhiều người có mặt nhao nhao. Họ
đều nói đây là mẹo Diệm đã quen dùng, nhằm kéo dài thời gian chờ quân
cứu viện.
Minh Lớn giật ống nói từ trong tay Đôn:
- Dương Văn Minh đây! Nghe cho thiệt kỹ nghen! Quân lực Việt Nam cộng
hòa đổ máu chiến đấu không phải để đưa ông lên làm trời, thu tóm mọi
quyền hành vô tay anh em ông, họ hàng nhà ông, rồi thi nhau tàn phá đất
nước, giết hại đồng bào. Anh chị em nhà ông tậu cửa hàng, xây nhà lầu,
biệt thự, đưa vàng, “đôn”[1] ra gởi ngân hàng nước ngoài, là lấy tiền ở đâu,
ông có biết không? Đó là tiền công quỹ do dân đen góp vô, tiền viện trợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.