ÔNG CỐ VẤN - Trang 348

em không hỏi thêm.
- Chị ấy là người quen của cha Hoàng, anh chỉ vừa gặp sáng nay.
Tú Uyên hơi bĩu môi, như muốn nói: “Tưởng chi, hóa ra...”
- Mời em vào nhà đã chứ.
Chị vén tà áo dài, ngồi xuống chiếc ghế mây, nhìn chùm nho lớn đặt trên
bàn, rồi hỏi:
- Anh lên đây có một mình?
- Anh cùng đi làm việc với cha Hoàng. Cha ở phòng bên. Còn em?
- Em lên nghỉ cùng hai cháu.
Chị nhìn anh với cặp mắt buồn rầu. Cái vui giả tạo vừa rồi của chị đã biến
mất. Cả hai người đều bối rối. Đã 18 năm qua. Bao nhiêu nước chảy dưới
cầu. Họ không biết bắt đầu câu chuyện từ đâu. Bao nhiêu kỷ niệm dồn dập
hiện lên trong đám sương mù của quá khứ.

5.
Cha Hoàng đổi ý kiến, ngay buổi chiều hôm đó, đã bảo Hai Long cùng
mình đi gặp Khánh. Buổi nói chuyện với vợ Trần Kim Tuyến đã cho cha
biết các tướng Trần Văn Đôn, Lê Văn Kim hiện đang bị quản chế ở đây.
Cha không muốn ở lâu tại Đà Lạt, nếu Đôn, Kim tới, sẽ khó nói khi chuyện
trò. Cha đã từng ủng hộ họ, giờ lại quay sang ủng hộ Khánh. Đôn và Kim
không phải là con chiên. Nhưng nếu so với Khánh, họ còn có tư cách hơn.
Sự việc xảy ra ở Bộ Tổng tham mưu hôm 26 tháng 7 đã làm cho Khánh
lúng túng. Khánh có liên quan cả về hai mặt với tư cách vừa là chủ tịch Hội
đồng quân sự cách mạng, vừa là thủ tướng. Khánh mời cả cha Hoàng và
Hai Long tới Đà Lạt để thương nghị. Khánh đã biết cha Hoàng là người cực
đoan lại khó tính, còn mưu sĩ của cha thì trầm tĩnh và ôn hòa. Việc một số
giáo dân di cư bị sát hại nếu không thu xếp cho êm sẽ bùng lên thành một
phong trào chống Khánh. Khánh tuy đã ôm hầu hết mọi quyền lực trong
tay, nhưng ngày càng cảm thấy mình ngồi trên lửa vì tình hình quân sự xấu
đi rất nhanh, và những người bất bình với Khánh không ngừng tăng lên.
Cha Hoàng và Hai Long đi xe ngựa tới dinh 2. Đại tá Albert Nguyễn Cao ra
đón hai người vào gặp Khánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.