ÔNG CỐ VẤN - Trang 353

và tay con gái, nói với giọng xúc động: “Ba mợ từ lâu đã coi con như người
trong nhà, bữa nay mợ có lời, mai mốt yên hàn, hai con sẽ nên vợ nên
chồng”.
Họ bắt đầu xa nhau. Không phải Hai Long đã để quên đi mối tình đầu êm
đềm và thơ mộng. Vì nghĩ tới Tú Uyên, nên sau một thời gian ở mặt trận
Hà Nội, khi một số đơn vị chuyển lên Việt Bắc, anh đã xin trở về Thái Bình
để tiếp tục chiến đấu ở quê hương. Anh muốn gặp lại Tú Uyên, và có ý
định xin phép gia đình cho cô được thoát ly cùng mình đi chiến đấu. Mùa
đông năm đó, anh tìm đến quê ngoại Tú Uyên ở Khoái Châu, thì gia đình
vừa hồi cư về Hà Nội được vài ngày. Anh bâng khuâng với ý nghĩ, tuổi họ
còn trẻ, nhưng họ đã ở hai bên bờ một con sông ngăn cách không thể nào
vượt qua. Năm năm sau, nhận công tác mới, anh trở lại nội thành Hà Nội.
Đã có thêm một thời gian dài được rèn luyện, thử thách trong chiến đấu,
suy nghĩ và tình cảm của anh đối với gia đình Tú Uyên không còn được
như xưa. Nhưng anh vẫn mong gặp lại người con gái đã dành cho mình một
tình yêu không vụ lợi, đã giành được một vị trí trong trái tim mình những
năm trước đây. Biết đâu gia đình Tú Uyên lại không trở thành một cơ sở
của ta trong nội thành tạm chiếm, biết đâu Tú Uyên lại không trở thành một
người cùng cộng tác với anh trong công tác mới... Nhưng anh nhanh chóng
nhận ra đó chỉ là những ý nghĩ hão huyền. Trong những năm tạm chiếm, bố
Tú Uyên lại tiếp tục là một nhân viên cao cấp trong ngụy quyền, Tú Uyên
chưa đi lấy chồng, nhưng cả gia đình đã chuyển về Đà Nẵng, quê nội của
Tú Uyên, sau khi ông bố bị gạt ra khỏi chính quyền... Không thể còn có
một đường dây nhỏ nào dính líu giữa họ.
Vậy mà bỗng nhiên họ gặp lại nhau trên thị trấn cao nguyên tuyệt đẹp này,
miền đất dành cho tình yêu, cho những cặp vợ chồng trong tuần trăng mật,
và bây giờ họ đang đi sát bên nhau trong một buổi chiều đầy sương mù,
cảnh vật như thực như hư.
Họ chăm chú nghe nhau kể lại những mẩu chuyện đứt quãng trong cuộc đời
riêng của mỗi người trong 18 năm qua. Đôi lúc họ ngập ngừng, vì ý nghĩ:
Có nên nói nữa không, lúc này còn nói để làm gì? Họ không gạn hỏi nhau,
khi thấy một người không muốn nói tiếp, vì đều cảm thấy mình không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.