ÔNG CỐ VẤN - Trang 437

Trọng phải gắn bó với ta hơn?
- Như vậy là cải tử hoàn sinh cho cả gia đình anh! – Thắng nói như reo lên
– Nếu được như vậy, tôi nghĩ, dù có chết anh cũng không rời Cách mạng.
Năm Sang nhận xét:
- Theo tôi thì điều cơ bản nhất vẫn là giáo dục, giác ngộ lý tưởng Cách
mạng.
Hai Long mỉm cười:
- Cuối cùng phải là như vậy. Nhưng có những lúc phải đi những con đường
quanh co hơn.
Ba Vân nói:
- Chúng tôi tôn trọng ý kiến của những người tại chỗ, vì việc này sẽ do các
đồng chí làm và chịu trách nhiệm với Trung tâm. Chúng ta đồng ý coi
Huỳnh Văn Trọng là một ứng cử viên có triển vọng chứ?
- Cũng còn cả một chặng đường dài. – Hai Long nói – Nếu các anh đã
quyết định như vậy, đồng chí Thắng và tôi sẽ tiếp tục bàn với nhau thêm...

5.
O’Connor tới Bình An với một chiếc cặp tài liệu. Hai Long từ trong trường
đi ra. Ông khoác lưng anh rảo bước về văn phòng:
- Tôi có cái muốn cho thầy xem...
Mấy lần gặp vừa qua, Hai Long đều bày tỏ nỗi lo âu trước tình hình tiến
triển chậm chạp của đợt phản công mùa khô lần thứ hai. Anh phê phán sự
kém hiệu quả của hai cuộc hành quân Attelboro và Cedar Falls hồi đầu
năm, tiếp theo là những cuộc hành quân Gadsden và Tucson còn kém cỏi
hơn. Anh nói mình vẫn chưa nhìn thấy dấu hiệu những nhà chiến lược quân
sự Mỹ như lời O’Connor nói, đã rút ra được bài học kinh nghiệm sau đợt
phản công lần thứ nhất. sức mạnh quân sự Mỹ đã được sử dụng giống như
dùng một chiếc búa lớn để đập ruồi, khi chiếc búa vung xuống thì đàn ruồi
đã bay lên, toàn bộ sức mạnh của nó giáng lõm cả đất, sau đó cả đàn ruồi
lại bu trở lại. Mỹ quá ỷ vào khả năng cơ động của mình, nhưng dù cơ động
nhanh tới đâu cũng không bằng những người ở ngay tại chỗ. Hình như giới
quân sự Mỹ vẫn chưa tìm ra được chiến thuật hữu hiệu để đánh bại Quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.