ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 158

định xen vào trong những công chuyện đặc biệt của những liên minh của
họ và rằng họ tuyệt đối tôn trọng các luật pháp, phong tục, những tập quán
và tôn giáo của những dân tộc khác… ” Theo sau đó là hàng loạt những
hiệp ước xác nhận tình bạn giữa hai quốc gia và những thỏa thuận thương
mại. Fouta-Djalon cam kết chuyển hướng một phần những đoàn xe khách
từ Gambie và từ Sierra Leone về các trạm của Pháp ở Boké.

Bayol nhìn ông đọc với con mắt lóe sáng của kẻ vừa xọc cho kẻ thù của

mình một nhát dao:

– Ông thấy rồi chứ hả? Fouta-Djalon đã trở thành xứ bảo hộ của Pháp

rồi đó, Aimé Olivier ạ! Những hiệp ước của ông chẳng còn giá trị gì hết!

– Ông gọi đó là một hiệp ước bảo hộ à?
– Nếu như đó không phải là một hiệp ước, cái này ấy mà, thì nó có thể

là cái gì mới được chứ? Vậy hãy nhìn những chữ ký đi: chữ ký của Almâmi
và chữ ký của Nhà nước Pháp được tôi đại diện đó!

– Ông nói về các hiệp định à? Những người Peul này, trong thứ ngôn

ngữ cầu kỳ của họ, chẳng làm gì ngoài việc tặng cho ông tình bạn của họ
đâu. Ông còn đạt được ít điều hơn những gì tôi đạt được kia. Ông gặp may
đấy, Bayol ạ, rằng không phải chính tôi là người phân phát cấp bậc trong
ngành hàng hải.

– Cẩn thận đấy, Olivier!
– Còn những gì liên quan đến những hiệp ước của tôi, thì tôi vừa mới

nhận được tin tức cách đây không lâu, sự đảm bảo của các người bạn Peul
của tôi: chúng vẫn còn nguyên vẹn.

– Điều đó hả, đó là trước khi tôi đến đó thôi.
– Chuyến công du của ông chẳng thay đổi được gì hết.
– Ông chẳng còn là cái quái gì ở Timbo nữa. Nếu ông quay lại đó, ông

rất chắc có nguy cơ bị ám hại.

– Đó chính là điều mà chúng ta sẽ xem nhé, Bayol, bởi vì tôi đang chuẩn

bị quay lại đó đây, và lần này là để lập nghiệp tại đó.

– Tạm biệt, Aimé Olivier!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.