ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 178

– Tôi cần một cơ sở cho con đường xe lửa của mình, Almâmi ạ! Anh

không thiếu gì đất cả: anh trị vì từ vùng ven biển đến tận Niger và từ Sierra
Leone đến tận Niokolo-Koba kia.

– Những vùng đất này thuộc về người Peul. Tôi chỉ là một tên lính canh

giữ tầm thường. Đất của Fouta nhượng cho một người ngoại quốc, điều đó
chưa từng xảy ra! Chắc chắn là Timbi-Touni và Labé đã đồng ý rồi chứ?

Trước sự im lặng đầy ẩn ý của Da Trắng, đạo sĩ hối hả giã thêm:
– Đó chính là điều mà kẻ ngoại quốc này đã mạo xưng!
– Dù gì đi nữa, - Almâmi tiếp tục, - không phải do ta quyết định, ta phải

giải trình ở đại hội đồng. Bây giờ, hãy quay lại Digui đi, ta sẽ thông báo
cho ngươi ngay khi ta triệu tập hội đồng.

– Thế còn nhà tôi ở Fougoumba thì sao?
– Hãy ở lại Digui đi! Ông hoàng của Fougoumba không muốn ngươi có

mặt trên lãnh thổ của anh ta.

Ông xoay xở để bí mật gặp Alpha Yaya trước khi quay lại Digui.
– Tôi đã nói chuyện Kahel với Almâmi rồi. Người thấy không có điều gì

bất lợi với điều kiện điều đó tới từ phía các anh.

– Từ phía chúng tôi? Tôi không phải là vua của Labé, tôi chỉ là một

hoàng tử nối ngôi thôi mà.

– Ô, anh trai Aguibou của anh sẽ chẳng bao giờ chạy theo rủi ro khi

chống đối lại anh vì năm ki-lô-mét rừng hoang cỏ dại đâu.

– Anh sẽ cho tôi cái gì để đánh đổi điều ấy?
Câu hỏi của Alpha Yaya thật sỗ sàng, nhưng nó không khiến ông phiền

lòng: chính điều đó thu hút ông nơi nhân vật này, ở khía cạnh thực tế của
anh ta.

– Những cửa hàng, các đồn điền, những cổ phần trong công ty đường xe

lửa của tôi!

– Còn nữa chứ?
– Anh còn muốn gì thêm nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.