ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 68

– Làm sao mà ta biết được cơ chứ, chuyện diễn ra đã lâu lắm rồi! Vả lại,

những người Da Trắng ấy mà, cũng như thể chim trên trời, có lẽ chẳng ai
nghĩ tới việc nhớ tên họ… Ông có gì không, hả người Da Trắng ơi, để chữa
cho ta chứng chóng mặt?

– Có đấy, tôi có thuốc viên Vichy đây!
– Hãy cho ta đi, ta sẽ đổi cho ông một con dê.
– Không!
– Một con dê để đổi những viên thuốc và ngươi, người Da Trắng, người

còn dám từ chối ư!

– Sẽ không cho ông đâu, chừng nào ông còn chưa nói cho ta biết tên của

vùng đất này.

– Vùng này à? Ta cho rằng người ta gọi nó là Kahel đấy.
– Kahel ư? Đó quả là một cái tên rất hay!
Ông ngắm nhìn những xóm làng bao quanh và, sát bên dưới kia là một

cánh đồng rộng lớn, phủ đầy màu vàng, những cánh rừng non và bạch đàn
cùng với tầng tầng lớp lớp những chỏm núi tuyệt diệu ngả về hướng bắc.
Một cảm giác chóng mặt mơ hồ bỗng choán lấy ông. Ông cảm thấy như
đang mọc cánh, để mặc cho niềm hạnh phúc bùng nổ lách tách và sự nhẹ
nhàng của chim trời cuốn đi. Những tiếng rống ầm ĩ của đàn bò phủ đầy
vách núi. Những con vẹt và đàn khỉ vui sướng nhảy nhót hát ca trong rừng.
Một đàn linh dương băng qua cánh đồng và hốt hoảng chạy về phía dòng
sông ngoằn ngoèo sáng màu thủy ngân. Ông đứng dậy mà không hề thốt ra
lời nào, và dưới ánh mắt cảm thương của những người đồng hành, ông lao
nhanh xuống sườn núi về phía múi đất xanh hình con thoi bao quanh cánh
đồng, vừa chạy vừa bám vào các bụi cây. Xuống tới nơi, cả mặt, cánh tay
ông đều bị gai cào trầy xước, nhưng lại tràn ngập một sự kích động trẻ thơ.
Ông để mặc cho chân bước vào tận giữa khu rừng và vừa dùng gậy chống
đập xuống nền đất vừa thốt lên:

– Chính tại đây, ta sẽ xây dựng hoàng triều của ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.