ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 164

Phu nhân Coulter hét lên rồi với xuống mắt cá chân mình, cùng lúc đó

con khỉ vàng chộp lấy thứ gì đó giữa không trung, nó gừ lên một tiếng đầy
hân hoan.

Một giọng nói - một giọng phụ nữ - nhưng lại rất nhỏ - phát ra từ cái

thứ nằm trong tay con khỉ:

“Tialys! Tialys!”
Đó là một phụ nữ tí hon, không lớn hơn bàn tay của Lyra. Con khỉ đang

giằng một cánh tay của bà ta ra khiến bà ta hét lên đau đớn. Ama biết rằng
nó sẽ không chịu dừng lại cho đến khi ngắt đứt được cánh tay ra, nhưng Will
đã nhảy tới phía trước khi thấy khẩu súng rơi khỏi tay Phu nhân Coulter.

Cậu bắt được khẩu súng - nhưng rồi khi thấy Phu nhân Coulter ngã

xuống bất động, Will mới nhận ra một sự bế tắc kì lạ.

Cả con khỉ vàng và Phu nhân Coulter đều đang hoàn toàn bất động.

Gương mặt bà ta méo mó vì đau đớn và giận dữ, nhưng bà lại không dám cử
động, vì đứng trên vai bà là một người đàn ông tí hon đang ấn gót chân vào
cổ bà, hai bàn tay quấn lấy tóc bà; còn Will, trong nỗi kinh ngạc, nhìn thấy
trên gót chân đó là một cái cựa bằng sừng sáng loáng. Cậu liền hiểu ra thứ gì
đã khiến bà phải hét lên lúc trước. Ông ta hẳn đã chích vào mắt cá chân bà.

Nhưng người đàn ông tí hon không thể làm đau Phu nhân Coulter hơn

được nữa, do mối nguy hiểm mà cộng sự của ông đang gặp phải trong bàn
tay của con khỉ; con khỉ cũng không thể làm hại bà, phòng trường hợp người
đàn ông tí hon chọc cái cựa chứa nọc độc của mình vào động mạch cổ của
Phu nhân Coulter. Không ai trong số họ có thể cử động.

Vừa hít thở sâu và nuốt mạnh nước miếng để kiềm chế cơn đau, Phu

nhân Coulter đưa đôi mắt ngấn lệ của mình sang nhìn Will và điềm tĩnh nói:
“Chà, cậu Will, cậu nghĩ bây giờ chúng ta nên làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.