ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 205

giới khác để nghỉ ngơi. Nếu hai mật thám kia đi cùng thì không hay chút
nào, chúng ta sẽ phải tống khứ họ đi thêm một lần nữa.”

“Ừ,” cô bé nói, sụt sịt rồi quẹt mu bàn tay ngang qua mũi, dụi mắt bằng

cả hai lòng bàn tay. “Làm vậy đi. Cậu chắc con dao sẽ hoạt động được chứ?
Cậu đã kiểm tra rồi à?”

“Tớ biết nó sẽ làm được.”
Có Pantalaimon trong dạng hổ để ngăn cản các mật thám, chúng hi

vọng, Will và Lyra quay trở lại lấy đồ đạc của mình.

“Hai người định làm gì?” Salmakia hỏi.
“Vào một thế giới khác,” Will nói trong lúc lấy con dao ra. Nó có cảm

giác như đã hoàn toàn lành lặn; cậu không hề nhận ra mình đã yêu quý nó
đến nhường nào.

“Nhưng hai người phải đợi đoàn xa thăng của Ngài Asriel,” Tialys nói,

giọng đanh lại.

“Chúng tôi không làm vậy đâu,” Will nói. “Nếu dám đến gần con dao,

tôi sẽ giết các người. Nếu cần thiết thì cứ đi qua cùng với chúng tôi, nhưng
các người không bắt chúng tôi phải ở lại được đâu. Chúng tôi đi đây.”

“Cậu nói dối!”
“Không,” Lyra nói, “là tôi đã nói dối. Will thì không. Các người đã

không nghĩ tới điều đó.”

“Nhưng hai người định đi đâu?”
Will không trả lời. Cậu lần tìm phía trước trong khoảng không lờ mờ

rồi cắt lấy một lối thông.

Salmakia nói: “Đây là một sai lầm. Cậu nên nhận ra điều đó và nghe lời

chúng tôi. Cậu không nghĩ…”

“Có đấy,” Will nói, “chúng tôi đã suy nghĩ rất kĩ, chúng tôi sẽ kể cho

các người nghe điều mình đã nghĩ vào ngày mai. Các người có thể đến nơi
chúng tôi tới hoặc có thể trở về với Ngài Asriel.”

Ô cửa sổ mở ra thế giới mà cậu đã chạy trốn cùng với Baruch và

Balthamos, là nơi mà cậu đã ngủ một cách an toàn: bãi biển ấm áp trải dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.