ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 438

Chúng bất động và nhợt nhạt đến mức tưởng chừng có thể đã chết rồi.

Đói khát khiến da trên mặt chúng nhăn lại, đau đớn để lại nếp nhăn trên mắt
chúng, cả người chúng phủ đầy bụi bẩn, bùn lầy và không hề ít máu. Từ vẻ
thụ động tuyệt đối của tay chân, chúng dường như đang ở trong những giai
đoạn cuối cùng của sự kiệt quệ.

Lyra là đứa thức dậy trước tiên. Khi vầng dương lên cao trên bầu trời,

nó đi qua vỉa đá phía trên và chạm vào tóc cô, khiến cô bắt đầu cựa quậy, rồi
khi ánh nắng chiếu tới mí mắt, cô thấy mình bị kéo lên từ tận sâu cùng của
giấc ngủ như một con cá, chậm chạp, nặng nề và miễn cưỡng.

Nhưng tranh cãi với mặt trời thì chẳng ích gì, ngay lập tức cô quay đầu

rồi giơ tay lên ngang mắt, lẩm bẩm: “Pan - Pan…”

Dưới bóng đổ của cánh tay, cô mở mắt và tỉnh táo hoàn toàn. Cô nằm

yên trong một lúc vì cả tay lẫn chân đều đang đau nhức, mọi bộ phận cơ thể
đều đờ đẫn vì mệt mỏi; nhưng cô vẫn tỉnh táo, cảm nhận thấy cơn gió khe
khẽ và hơi ấm của vầng mặt trời, nghe thấy tiếng côn trùng rả rích và khúc
ca thánh thót của chú chim trên trời cao. Tất cả đều thật tuyệt. Cô bé đã quên
bẵng mất thế giới này tuyệt diệu đến nhường nào.

Lập tức, cô trở mình và thấy Will vẫn đang ngủ say. Tay cậu đã chảy rất

nhiều máu; áo cậu rách tả tơi và bẩn thỉu, mái tóc cứng queo vì bụi và mồ
hôi. Cô bé ngắm nhìn cậu một lúc lâu, nhìn động mạch nhỏ chạy trên cổ cậu,
lồng ngực cậu chầm chậm nâng lên hạ xuống, những cái bóng mảnh mai mà
lông mi của cậu tạo ra khi ánh nắng cuối cùng cũng chạm tới.

Cậu lầm bầm gì đó rồi cựa quậy. Không muốn bị bắt quả tang đang

nhìn, cô liền quay đi hướng khác, về phía cái huyệt nhỏ mà chúng đã đào
đêm hôm trước, chỉ rộng vài gan bàn tay, nơi thi thể của Hiệp sĩ Tialys và
Công nương Salmakia giờ đang yên nghỉ. Có một hòn đá phẳng bên cạnh:
Cô đứng dậy rồi bẩy nó lên khỏi mặt đất, dựng nó đứng thẳng trên đầu ngôi
mộ, rồi ngồi dậy và che mắt để phóng tầm mắt qua vùng đồng bằng.

Khung cảnh dường như trải dài đến vô tận. Đồng bằng này không hề

bằng phẳng hoàn toàn; những đường lượn sóng nhẹ nhàng, những dãy đồi và
lạch nước nhỏ làm biến đổi bề mặt nơi cô nhìn. Đây đó, cô thấy một khóm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.