ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 478

phía trên. Xa tít tới tận cùng tầm mắt, vùng đồng cỏ xavan bạt ngàn nhấp
nhô, nâu, vàng óng, xanh da bò, lung linh về phía đường chân trời, và trống
trải. Chúng có lẽ là những con người duy nhất trên thế giới này.

“Nhưng nó không thật sự trống không,” Lyra nói.
“Ý cậu là gã đàn ông đó?”
“Không. Cậu biết tớ muốn nói gì mà.”
“Ừ, tớ biết. Tớ có thể thấy bóng đổ trong cỏ… có lẽ là chim,” Will nói.
Cậu đang dõi theo những chuyển động vun vút hiện ra đây đó. Cậu

nhận thấy rằng sẽ dễ dàng để nhìn thấy bóng hơn nếu cậu không nhìn vào
chúng. Chúng sẵn lòng lộ diện tại khóe mắt của cậu hơn, và khi cậu nói vậy
với Lyra, cô bèn nói: “Đó là năng lực tiêu cực.”

“Là cái gì thế?”
“Người đầu tiên nhắc tới nó là nhà thơ Keats. Tiến sĩ Malone biết đó.

Đó là cách mà tớ đọc Chân Kế. Là cách mà cậu sử dụng con dao, không
phải thế sao?”

“Ừ, có lẽ vậy. Nhưng tớ chỉ đang nghĩ chúng có thể là mấy con linh

thú.”

“Tớ cũng vậy, nhưng…”
Cô bé đặt tay lên môi. Cậu gật đầu.
“Nhìn kìa,” cậu nói, “một trong những thân cây đổ kìa.”
Đó là cái cây Mary thường leo lên. Chúng cẩn trọng đi tới phía cái cây,

để mắt tới khu rừng phòng trường hợp một cái cây khác đổ xuống. Trong
buổi sáng yên bình, chỉ với một ngọn gió thoảng lay động lá cây, dường như
một thứ vĩ đại như thế này không bao giờ có thể đổ được, nhưng nó lại đang
ở đây.

Thân cây đồ sộ, được chống đỡ trong khu rừng bởi bộ rễ bị bật tung và

vươn ra đồng cỏ nhờ số lượng cành cây khổng lồ, ở cao quá đầu chúng. Một
vài cành cây, bị đè nát, có đường kính lớn như những cái cây to nhất mà
Will từng nhìn thấy; ngọn cây, dày đặc cành lá và trông vẫn khỏe mạnh, lá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.