ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 572

Will, và cậu lại ở đó, bên cạnh đống lửa nhỏ bốc khói, với dòng nước tung
bọt trong bóng đêm gần kề.

Trong thế giới của Lyra: các linh thú, trong thế giới của người mulefa:
những cái bánh xe chứa dầu - cả hai cách đều khiến cho hoạt động của Bụi
hiện ra rõ ràng. Còn thế giới của chúng ta là gì?

Lại là Will, về sau này: Cảm giác mà bàn tay và trí não cậu đã cùng nhau
học được khi chóp nhọn của con dao lần tìm trong những hạt vật chất nhỏ bé
nhất của không khí, cảm giác của cảm nhận mà không cần đụng chạm, của
hiểu biết mà không phá hỏng, của thông suốt mà không tính toán. Cậu
không bao giờ để mất nó. Khi là một sinh viên ngành y, thỉnh thoảng cậu lại
phải giả bộ chuẩn đoán sai một lần: Thành công khiến cậu có nguy cơ bị coi
như có siêu năng lực. Sẽ an toàn hơn khi đã có đủ tư cách để đi thẳng tới đáp
án đúng. Và rồi quá trình trọn đời phải học cách giải thích nó được bắt đầu.

Mary, mê mải và sung sướng khi đùa nghịch với sơn mài để tạo ra cái ống
nhòm của mình; đùa nghịch là điều mà bà chưa bao giờ có thể giải thích
được với người cộng sự Oliver Payne, ông cần phải biết mình đang làm gì
trước khi tiến hành. Trở lại Oxford, bà đã đem ba trong số những hạt giống
cây bánh xe quý giá của mình tặng cho một nhà khoa học tại Vườn Bách
thảo, một người tử tế hiểu được tầm quan trọng của việc đùa bỡn. Đám cây
con đang lớn lên khỏe mạnh, nhưng bà từ chối kể cho ông biết chúng tới từ
đâu.

Trên bãi biển, chiếc Chân Kế đột ngột trở nên trơ lì trong đôi tay của Lyra,
như thể nó đã bỏ rơi cô bé vậy.

Một miền bất tận của màu lục ánh bạc và màu nâu vàng cát lấp lánh, tiếng
thì thầm của cỏ miên man trong làn gió ấm áp. An yên, nắng tràn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.