ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 71

giậm chân mạnh đến mức đến cả trong giấc mơ cô cũng thấy đau. “Cậu đâu
có tin là tớ sẽ làm thế, Roger, nên đừng có nói thế. Tớ sẽ tỉnh dậy và sẽ
không quên, vậy đấy.”

Cô nhìn quanh, nhưng tất cả những gì cô có thể thấy là những đôi mắt

mở thô lố và những gương mặt tuyệt vọng, những gương mặt nhợt nhạt, tối
sầm, cả trẻ lẫn già, tất cả những kẻ đã chết đang dồn đống lại thật sát, im
lặng và sầu não.

Gương mặt Roger thì lại khác. Đó là biểu cảm duy nhất chứa đựng hi

vọng.

Cô bé nói: “Tại sao trông cậu lại như thế? Sao cậu không tỏ ra khổ sở

như họ? Sao cậu không thấy tuyệt vọng?”

Cậu bé liền đáp: “Bởi vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.