ÔNG TRÙM TEXAS - Trang 132

CHƯƠNG CHÍN

Leslie không có đồ đạc gì nhiều, chỉ vài bộ đồ và một ít vật dụng cá nhân,
cộng với tấm ảnh của cha lúc nào cô cũng mang theo. Cô đã mua một vé xe
buýt đến San Antonio, một trong những nơi mà cánh phóng viên chuyên xía
mũi vào chuyện của người khác ở Houston có thể không lần mò ra. Cô có
thể tìm một công việc đánh máy ở đấy và tìm một chỗ khác để ở. Chắc cũng
không đến nỗi tệ.

Cô nghĩ về Matt và cảm giác của anh ta khi biết toàn bộ sự thật, hay đúng ra
là sự thật theo phiên bản của gã phóng viên hôm trước. Cô tin chắc rằng anh
ta và Carolyn không ngớt bàn tán về chuyện đó suốt trên đường về. Rồi
Carolyn sẽ loan cái tin giật gân ấy khắp thị trấn. Ngay cả khi Leslie không
còn làm cho Matt nữa thì cô cũng sẽ không thể nào sống nổi với những lời
bàn tán của thiên hạ trong lúc trà dư tửu hậu. Đi khỏi nơi này là lựa chọn
duy nhất.

Một lần nữa Leslie lại trốn chạy.

Tay cô đụng phải chiếc khăn nhỏ xíu mang về từ buổi khiêu vũ hôm bốn
người đi cùng nhau. Matt đã viết nghuệch ngoạc gì đó trên đấy trước khi
kéo Leslie rời khỏi ghế và đưa cô ra sàn nhảy. Thật ngớ ngẩn khi cứ khư
khư giữ lấy món đồ đó. Vào vài lúc hiếm hoi, Matt cũng dịu dàng với cô.
Cô muốn nhớ đến những lần đó. Được trải nghiệm trong chốc lát thứ gọi là
tình yêu thế cũng tốt, để cô cảm thấy cuộc đời của mình không hoàn toàn
cay đắng.

Leslie vắt áo khoác lên thành ghế và nhìn khắp lượt xung quanh để chắc
chắn không bỏ sót thứ gì. Sáng mai chắc sẽ chẳng có thời gian để kiểm tra.
Xe buýt khởi hành lúc sáu giờ, dù có hay không có cô. Cô tập tễnh đi loanh
quanh căn hộ, lòng cố vui, nghĩ rằng ít nhất mình sẽ không phải nhận những
nụ cười chiếu cố, thương hại ở San Antonia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.