ÔNG TRÙM TEXAS - Trang 140

“Cô chưa từng kể cho ai nghe chuyện đó, đúng không?”, anh hỏi sau một
phút.

“Chỉ với Ed thôi, sau khi chuyện xảy ra”, cô đáp. “Đối với tôi, cậu ấy là
người bạn tốt nhất thế giới. Khi cánh phóng viên bắt đầu có ý muốn làm
phim về chuyện đó, tôi đã vô cùng hoảng loạn. Họ lùng sục khắp Houston
để tìm tôi. Ed đề nghị một cách và tôi nhận lời ngay. Tôi quá sợ hãi”, cô nói
nhỏ. “Tôi tưởng mình sẽ an toàn ở đây.”

Matt nắm chặt tay. “An toàn.” Anh dằn từng tiếng mai mỉa.

Anh đứng lên đi lại cửa sổ, tránh tia nhìn tò mò của cô.

“Gã phóng viên hôm nọ ấy”, Leslie ngập ngừng. “Gã đã kể hết mọi chuyện
với anh rồi, phải không?”

Matt im lặng chừng một phút. “Phải”, anh rốt cuộc cũng đáp. “Gã mang
theo những bài báo viết về cô.” Cô có thể biết được những bài báo nào, anh
đau đớn nghĩ, có đăng tấm hình của cô trên cáng với máu me đầy mình. Có
một tấm chụp xác người đàn ông nằm trên sàn, một tám chụp mẹ cô đang
hoảng loạn và gần như lả đi khi cảnh sát áp giải bà ra xe.

“Tôi đã không nghĩ ra khi nghe thấy anh nói với Ed mình chuẩn bị đi
Houston. Tôi tưởng rằng đúng là anh đi lo vụ buôn bán gia súc thật.”

“Gã phóng viên đó đã bỏ chạy, nhưng kịp cho tôi biết gã đang làm việc với
một vài người ở Hollywood, họ đang cố dựng câu chuyện thành một bộ
phim truyền hình. Thực ra trước đó gã đã cố nói chuyện với mẹ cô và sau
cuộc gặp đó, bà lên cơn đau tim. Chuyện đó thậm chí không khiến gã ta
nghĩ lại. Gã tiếp tục lần ra cô ở đây và lên kế hoạch phỏng vấn”, anh liếc
nhìn cô. “Gã tưởng cô sẽ vui mừng hợp tác để hưởng một phần lợi nhuận từ
bộ phim.”

Leslie cười gượng gạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.