ÔNG TRÙM TEXAS - Trang 171

Vào nhà giam thật phức tạp, Leslie ngay lập tức nhận thấy như vậy. Có đủ
loại chốt kiểm tra và hệ thống an toàn thiết kế để bảo vệ thân nhân đến thăm
phạm nhân. Leslie hơi rùng mình khi đi dọc theo hành lang đến căn phòng
nơi phạm nhân được phép gặp người thân. Đối với cô, ý nghĩ mất tự do
cũng gần giống như cái chết treo lơ lửng trước mặt. Cô tự hỏi mẹ mình có
cảm giác tương tự hay không.

Có một dãy ghế dài tại những căn phòng nhỏ, ngăn cách giữa phạm nhân và
người đến thăm bằng một tường kính dài. Có một ô cửa nhỏ xíu trên tường
kính, được chăng dây kim loại để hai bên có thể nói chuyện với nhau. Matt
nói gì đó với viên quản giáo và ra hiệu cho Leslie vào một trong mấy căn
phòng, ngồi trên ghế tựa ở đấy. Qua lớp kính, cô có thể trông thấy một cánh
cửa đóng kín phía bên kia căn phòng rộng.

Khi quan sát, cô có thể cảm nhận được bàn tay ấm áp che chở của Matt trên
vai. Cửa bật mở và một người phụ nữ tóc vàng cắt thật ngắn, thân hình gầy
guộc xuất hiện với một bảo vệ áp tải bên cạnh. Bà đi thẳng đến căn phòng
nhỏ nơi Leslie đang ngồi và ngước mắt nhìn lên khuôn mặt căng thẳng phía
bên kia lớp kính. Đôi mắt xanh nhạt của bà đầy u uẩn và nghi hoặc. Đôi tay
gầy guộc run rẩy.

“Chào con, Leslie”, bà thốt ra từng lời.

Leslie chỉ ngồi đó một lúc, tim đập loạn xạ. Người đàn bà gầy guộc với
những nếp nhăn trĩu nặng hằn đầy trên khuôn mặt và đôi mắt xanh đượm
buồn chỉ là cái bóng của người mẹ mà cô còn nhớ được. Những đường gân
tay nổi rõ vì những năm tháng tiêm chích ma túy.

Marie mỉm cười gượng gạo. “Mẹ biết thế này là sai lầm”, bà nói với giọng
khàn khàn. “Mẹ xin lỗi...” Bà dợm đứng lên.

“Đợi đã”, Leslie thốt lên, nhăn mặt. Cô không biết nói gì cả. Những năm
tháng qua đã khiến người phụ nữ đứng trước mặt cô đây kịp biến thành
người xa lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.