ÔNG TRÙM TEXAS - Trang 172

Matt tiến lại phía sau lưng, đặt cả hai bàn tay lên vai cô, giúp cô thêm sức
mạnh.

“Bình tĩnh đi em”, anh nói khẽ. “Sẽ ổn thôi.”

Marie hơi khựng lại khi để ý thấy Matt thân mật chạm vào vai Leslie, còn
Leslie thì không co người lại hay phản đối gì. Bà đưa mắt nhìn Matt và anh
mỉm cười.

Marie ngập ngừng rồi cũng cười đáp trả. Nụ cười khiến cho những nếp
nhăn trên khuôn mặt bà giãn ra và trông bà như trẻ hơn. Bà nhìn vào đôi
mắt cô con gái và ánh mắt dịu lại. “Mẹ quý sếp của con đấy”, bà nói.

Leslie mỉm cười. “Con cũng quý anh ấy”, cô thú nhận.

Bà ngập ngừng. “Mẹ không biết bắt đầu từ đâu”, bà bắt đầu giọng khàn
khàn. “Mẹ đã tập đi tập lại nhưng cũng không tìm đâu ra lời.” Đôi mắt xanh
nhạt của bà lướt khắp khuôn mặt Leslie, như thể bà đang cố hồi tưởng lại
quá khứ. Bà chớp chớp mắt so sánh nó với khuôn mặt rúm ró lại vì sợ hãi
vào cái đêm cách đây năm năm. “Mẹ đã phạm nhiều sai lầm, Leslie à. Sai
lầm lớn nhất của mẹ là đặt nhu cầu của riêng mình lên trên bất kỳ của ai
khác. Đó luôn là điều mẹ muốn, là điều mẹ cần. Ngay cả khi mẹ bắt đầu
dùng ma túy, tất cả những gì mẹ nghĩ trong đầu là làm thế nào để bản thân
được thỏa mãn.” Bà lắc đầu. “Sự ích kỷ có một cái giá quá đắt. Mẹ xin lỗi
vì đã bắt con phải trả cái giá đó cho mẹ. Thậm chí mẹ không dám nhìn con
vào hôm xử án, sau những loạt bài xuất hiện trên báo. Mẹ thật xấu hổ đã
đẩy con vào hoàn cảnh trớ trêu. Mẹ nghĩ về con, một thân một mình, phải
cố gắng đương đầu với cả nửa bang biết những chuyện xảy ra trong gia
đình mình...”, bà hít một hơi thật sâu, đầy khó khăn và có vẻ như sắp ngã
quy. “Thậm chí mẹ cũng không dám nói với con hãy tha thứ cho mình.
Nhưng mẹ muốn gặp con, ngay cả khi chỉ một lần này, để nói cho con biết
rằng mẹ rất hối hận về tất cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.