ORGAN MÙA XUÂN - Trang 124

“Đây là gì nhỉ?” - Mẹ hơi nghiêng đầu.
“Là đồ của mẹ đấy.”
Lòng bàn tay mẹ liên tục sờ lên phán đoán độ dài, không lâu sau, mẹ

mỉm cười.

“Là cây organ.”
Mẹ tháo vải che mắt ra, ngón tay chuyển động như thể đang chơi một

bản nhạc nào đó trên phím đàn đã chẳng còn phát ra âm thanh.

“Bài gì vậy ạ?”
“Mẹ quên mất tên rồi...” - Mẹ cất giọng hát khe khẽ. - “Nó có ở trong

quyển sách dạy nhạc. Lúc mẹ tập bài này, ông cũng đã ngân nga theo đấy.
Ông mà cũng hát, không tin nổi phải không?”

Chuyện đêm ngủ ở xe buýt, tôi và ông hát bài “Sa mạc của mặt trăng” là

bí mật của riêng chúng tôi.

“Chị ơi, chị ơi. Mau tới đây.” - Tetsu gọi tôi.
“Mau lên nhé. Mẹ dọn xong chén uống nước là đi đấy.”
Mẹ đứng dậy, đi về hướng cửa sau.
Tetsu đang ở chỗ sân phơi, quay lưng về phía tôi. Nó đang nhìn chăm

chú vào thứ gì đó trong tay.

“Gì thế?”
Tôi ngó sang nhà hàng xóm. Từ lần đó, tôi không thấy ông lão hàng xóm

ra ngoài vườn nữa. Thỉnh thoảng bà hàng xóm vẫn ra ngoài ban công, từ
tốn chải mái tóc hoa râm lúc nào cũng được búi lên. Cây trong vườn cũng
không thấy được cắt tỉa, cây hoa anh đào đã mọc đầy lá xanh, còn cành cây
trúc đào thì mọc vươn ra chạm cả vào mái kho để đồ nhà tôi.

“Em tìm thấy phía dưới cây nguyệt quế Nhật đấy.”
Tetsu quay lại, hai tay nó khum như đang hứng nước.
Đó là mấy quả trứng dài độ tầm hai phân. Ba quả, quả nào cũng vàng

ươm.

“Là trứng chim à?” - Tôi hỏi.
“Em nghĩ là không phải đâu. Nó nằm trong đám cỏ dưới bóng nắng thế

này, có lẽ...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.