ORGAN MÙA XUÂN - Trang 33

cười. Tiếng cười vang vọng trong lỗ cống tối đen, giống như có nhiều sinh
vật tí hon kỳ lạ sống trong vương quốc xa xôi đầy cây cối.

Khi chúng tôi trèo qua cánh cửa trường học, mới đầu quả là sợ thật. Vì

làm thế này có vẻ giống kẻ trộm, mà trường học trong kỳ nghỉ xuân lại trở
nên yên tĩnh, xa cách, như chẳng hề biết tôi đã học ở đây suốt sáu năm.
Nhưng tôi vẫn theo sau Tetsu đang nhanh nhẹn tiến bước, xô chiếc thảm tập
thể dục cũ và tấm gỗ ván, vòng qua đằng sau phòng thể chất, giẫm lên đám
cỏ khô, đi xuống đoạn dốc và bắt gặp một cái ao nhỏ. Hàng trúc bao quanh
đều bị cây trường xuân quấn đầy, giữa đống lá rơi dày dưới gốc, đám
dương xỉ khoe màu xanh mướt bởi trận mưa đêm qua.

“Chị không biết là có nơi như thế này đấy.”
Tôi buột miệng nói, Tetsu chớp chớp mắt, nét mặt nó trông rất vui.
“Đây là ao đầm đấy.”
Tetsu ném một hòn sỏi nhỏ xuống ao, mặt ao đầy rong đặc như thạch bắt

đầu loang ra những vòng tròn, bao lấy bóng tôi và Tetsu.

“Mình đứng thêm một lát nữa có thể bắt được rất nhiều trứng ếch đấy.”
“Chị mà biết được chỗ này trước khi tốt nghiệp thì có phải tốt không.”
“Chị cứ đến cũng có sao. Vào những ngày nghỉ như hôm nay chẳng

hạn.”

Nhưng như vậy thì sẽ có chút khác biệt đấy. Chắc chắn.
Bầu trời gần như bị cành cây che kín hết. Cả trăm cành cây trụi lá, vươn

về phía ánh sáng, chia thành những cành nhỏ hơn, rồi nhỏ hơn nữa. Trông
giống như bức hình sơ đồ mạch máu người treo ở phòng khoa học vậy.
Cành cây và mạch máu mà giống nhau, thật kỳ lạ. Cây mà là mạch máu, thì
bầu trời chắc cũng giống như da, tôi nghĩ.

❀❀❀

Buổi trưa chúng tôi quay về nhà, ăn món mì udon ông nấu rồi Tetsu rủ

tôi cùng ra chỗ con sông cạn.

“Ừ, được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.