OSS VÀ HỒ CHÍ MINH - Trang 204

hơn, Pop và Marshall đi men theo một làng duy nhất thực sự thù địch mà
họ gặp trong chuyến đi. Marshall kể lại chi tiết chuyện này cho Fenn và
GBT:

Khi Pop đi ra tìm họ, hai thanh niên đã nhận ít tiền còn lại của Marshall,
thì tôi thiếp đi. Khi tôi thức dậy trời tối đen như mực. Bất ngờ tôi nhận ra
rằng cả khu rừng xung quanh đang lung linh ánh đuốc của một đội tìm
kiếm và họ đang chậm chạp đến gần tôi. Tôi nằm trong bụi cây với khẩu
súng đã lên đạn và nghĩ thế là hết. Ánh lửa chụm lái rồi toả ra, một số chỉ
cách tôi vài mét còn tôi thì nín thở. Tôi đã ấn định với Pop rằng tín hiệu
giữa chúng tôi sẽ là tiếng đằng hắng của ông ta theo sau ba tiếng vỗ tay, và
tôi sẽ đáp lại bằng ba tiếng vỗ tay. Vì thế trong bóng tối sau khi nghe thấy
một tiếng đằng hắng tôi chờ đợi tiếng vỗ tay, nhưng chỉ có một tiếng đằng
hắng khác. Thực tế là Pop không dám vỗ tay bới những người tìm kiêm ở
quá gần. Dù sao thì cái tiếp theo mà tôi nhận ra là Pop đang giật chân tôi
và ra hiệu cho tôi tháo giày nêu không dân làng có thể truy tìm tôi bởi
những vệt giày.

Sau đó chúng tôi trèo cao, cao mãi lên núi cho đến khi có thể nhìn thấy
toàn bộ thung lũng bị loang lổ bởi những ánh lửa đang chuyển động. Bằng
cách chạy thật lực, chúng tôi có chút lợi thế, nhưng tôi bị đau không chỉ từ
đôi bàn chân trần, quả là gay go và tệ hơn là từ việc bị va vào cây và một
trong số đó đã móc vào mặt tôi làm nó tím bầm. Thay vì làm mình mệt lả,
tôi cố nài châm đuốc vì có cảm giác là thêm một ngọn đuốc trong số tất cả
hững họ đuốc đã được đốt chắc chắn mà không có vấn đề gì. Nhưng để giữ
an toàn, tôi cho Pop đi trước vài bước để nếu chúng tôi có đụng phải ai đó
thì người chịu trận là Pop chứ không phải tôi
.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.