tại nước Pháp bị chiếm đóng. Nội dung tuyên dương công trạng của
Thomas như sau:
Là một sĩ quan phản gián thuộc Lực lượng Đặc biệt, bộ phận G-3, quân
đoàn 3 Mỹ, từ ngày 1 tháng 8 năm 1944 đến ngày 1 tháng 10 năm 1944,
Thiếu tá Thomas, nhơ nỗ lực và kiến thức điêu luyện đã phát hiện ra ra
những điệp viên chìm và các nhóm kháng chiến bí mật, xác đinh rõ liệu các
nhân viên mật vụ đã bị kẻ địch phát hiện hay chưa. Thành tích của những
nỗ lực của anh đã mở ra khả năng sử dụng lực lượng Pháp hỗ trợ trực tiếp
các chiến dịch của quân đoàn 3 Hợp chủng Quốc Hoa Kỳ .
Mùa xuân năm 1945, OSS điều Thomas tới Trung Quốc. Ở đó anh nhận
thấy rằng thành công với kháng chiến Pháp tại chính quốc không nhất thiết
dẫn đến thành công tương tự của người Pháp tại Đông Dương. Các kênh
liên lạc khác nhau trong mớ bòng bong những cơ quan và sở chỉ huy của
người Pháp tại Trung Quốc cùng với tình trạng lúng túng do không phải
một mà là hai thất bại thảm hại trước Nhật Bản (cuộc xâm lược đầu tiên
năm 1940 và Chiến dịch MEIGO năm 1945) đã tạo ra một nhóm binh lính
dễ bị kích động và dễ bị tổn thương quyết tâm quay trở lại thuộc địa cùng
với sự phô trương lực lượng. Tuy nhiên, tháng Năm Thomas đã tới Bách
Sắc để gặp các thành viên Mỹ trong đội của mình và bắt đầu huấn luyện
cho các nhân viên Pháp, về mặt lý thuyết, sẽ tham gia vào công tác SO của
Đội Nai.
Cấp phó của Thomas là trung uý Ren Défourneaux. Défourneaux tiếp cận
với nhiệm vụ sắp diễn ra của Đội Nai với một tâm trạng vừa phấn khích
vừa sợ hãi. Défourneaux sốt sắng đoán trước những gì được mô tả với anh
như là một "nhiệm vụ rất quan trọng" nhưng anh cảm thấy đôi chút lo lắng