PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 1 - Trang 187

7

“Đa tạ tiểu thư. Suýt nữa thì tôi bị giải đi.”

Hai người lại ngồi trên chiếc Limousine. Từ ghế lái xe, Kageyama cứ lặp đi

lặp lại lời cảm ơn với vẻ khó chịu. Có vẻ anh ta không hài lòng với việc mình
giúp bắt tội phạm để rồi lại suýt bị còng tay. Nhưng cũng phải thôi.

“Bình thường trông anh vẫn có gì đó khả nghi nên mới bị nhầm là hung thủ.

Chưa kể, tay anh còn cầm vũ khí nữa… Dù đó là thứ đã giúp ích cho chúng ta.”

Vân vê chiếc dùi cui đi mượn trên tay, Reiko hỏi Kageyama. “Tôi muốn hỏi

anh câu này.”

“Tiểu thư muốn hỏi tại sao hung thủ là Maeda Toshiyuki đúng không?”

“Không, tôi muốn hỏi tại sao anh lại nghĩ thế, đây thực sự là câu đố đối với

tôi.”

Trước câu hỏi của Reiko, Kageyama đưa ra lời giải cho câu đố cuối cùng.

“Tôi không dám chắc về việc Maeda Toshiyuki là hung thủ. Bởi lời nhắn ở

hiện trường hiển nhiên là lời nhắn do bà Kinue để lại, ám chỉ Kodama Goro là
hung thủ. Nhưng mặt khác, nhỡ lời nhắn đó là do sắp đặt, vậy người sắp đặt là ai.
Đến đây, tôi bỗng thấy có gì đó không bình thường.”

“Không bình thường?”

“Vâng. Như tôi đã suy đoán, nội dung của lời nhắn là ‘Goro’. Nhưng tại sao

lại là Goro? Sao không phải là Kazuo? Nếu hung thủ muốn đổ tội cho người khác
thì chẳng phải đổ tội cho Kazuo sẽ hợp lý hơn Goro hay sao. Bởi hôm xảy ra án
mạng, Kazuo và bà Kinue đã cãi nhau kịch liệt trong bữa tối, Kazuo tuyên bố sẽ
giết mẹ. Làm gì còn ai lý tưởng hơn để làm kẻ thế mạng như thế?”

“Đúng vậy. Kazuo lý tưởng thế rồi mà hung thủ còn chọn Goro. Lý do là

gì?”

“Vâng. Nghĩ đến đó, tôi thấy có hai khả năng. Một là chính Kazuo sát hại bà

Kinue.”

“Không đời nào anh ta lại tự viết ra tên mình. Nhưng Kazuo có bằng chứng

ngoại phạm. Tuy chỉ là lời khai của kẻ đi ngoại tình nhưng vẫn đáng tin cậy.”

“Vâng. Vì vậy, tôi nghĩ tới một khả năng khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.