PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 139

“Thưa thanh tra.” Reiko thận trọng lựa chọn từ ngữ. “Không loại trừ

đây là một vụ tai nạn, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng nạn nhân bị ai
đó đẩy ngã.”

“Ý cô là án mạng? Ôi, sao phải phức tạp thế?”

“Phức tạp chỗ nào cơ? Thanh tra nghĩ đơn giản quá đấy!”

Thôi chết, mình lỡ nói ra mất rồi.

Nhưng câu nói của Reiko không làm thanh tra nổi giận, anh chỉ đứng

khoanh tay suy nghĩ. Lát sau, anh ngẩng lên như muốn bảo “vậy thì…” rồi
bước ra phía cửa sổ phòng khách.

Ngoài cửa sổ là một khoảng không gian hẹp chưa đủ để gọi là sân, kế

đó là bức tường gạch. Bên kia bức tường là một căn nhà hai tầng bằng gỗ.
Thanh tra chỉ vào khoảng không hẹp trước mặt.

“Cô nhìn này Hosho. Khoảng không bé tẹo thế này cũng có tuyết phủ.

Tuyết phủ cả trên tường nửa. Trên đó, đến dấu chân mèo cũng chả có chứ
đùng nói đến dấu chân người.”

“Công nhận.” Reiko nhìn ra ngoài cửa sổ để kiểm chứng lại lời thanh

tra. Lờ mờ đoán ra điều thanh tra ám chỉ, Reiko rào trước luôn, “Chúng ta sẽ
kiểm tra các cửa sổ khác.”

Reiko và thanh tra Kazamatsuri mở tất cả cửa sổ trong nhà Matsuoka

Yumie để kiểm tra tình trạng tuyết bên ngoài. Sau khi xem xét hết mọi ngóc
ngách của ngôi nhà hình chữ nhật, hai người không phát hiện thêm dấu chân
nào.

Đến đây thì thanh tra Kazamatsuri hoàn toàn chắc chắn. Anh tự tin nói

ra suy luận cửa mình ngay khi vừa trở lại phòng khách.

“Cô thấy không Hosho? Bốn phía là nhà hàng xóm. Chi có một lối đi

duy nhất dẫn ra đường xe buýt. Vào thời điểm phát hiện ra thi thể, trên lối đi
này, ngoài dấu chân của nhân chứng đầu tiên và cô Hosho ra thì chỉ còn vết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.