PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 140

bánh xe đạp. Vết bánh xe này được cho là vết bánh xe của Matsuoka Yumie
khi đi về nhà. Nghĩa là không có dấu chân nào từ trong nhà đi ra. Chúng ta
đã kiểm tra khắp mọi nơi và không tìm thấy dấu chân nào khác. Lớp tuyết
phủ vẫn còn nguyên vẹn. Không ai có thể trèo tường sang nhà bên cạnh mà
không để lại dấu chân trên tuyết. Cô có nhớ đêm qua tuyết rơi từ mấy giờ
đến mấy giờ không?”

“Nếu tôi nhớ không nhầm thì tuyết bắt đầu rơi lúc 6 giờ và đến khoảng

9 giờ thì tạnh.”

“Tôi cũng nhớ thế. Vậy cứ xem như thời điểm tuyết tạnh là 9 giờ tối.

Matsuoka Yumie đạp xe về nhà sau 9 giờ. Sau đó, không có ai ra vào ngôi
nhà. Nghĩa là cô ấy ở nhà một mình. Từ đó suy ra…”

Thanh tra Kazamatsuri giơ một ngón tay lên, chậm rãi kết luận.

“Matsuoka Yumie bị ngã từ gác mái xuống trong lúc ở nhà một mình.

Đây không thể là án mạng. Đây là một tai nạn. Đúng không nào?”

“Thanh tra nói đúng.” Reiko gật đầu nhưng không thể không cảm thấy

có gì đó là lạ.

Suy luận của thanh tra Kazamatsuri hợp lý đến khó tin. Cực kỳ chính

xác và sắc sảo. Sao hôm nay thanh tra hăng hái thế nhỉ. Reiko chột dạ. Có lẽ
nào…

“Thưa thanh tra, hình như hôm nay anh chỉ muốn xong việc sớm…”

Thanh tra Kazamatsuri lúng túng. Bị nói trúng tim đen nhưng thanh tra

vẫn cố ra vẻ bình thản, “Đâu có. Tôi thấy chỉ mất thời gian khi phức tạp hóa
một vụ việc đơn giản cầm chắc là tai nạn thôi… Với lại hôm nay là Giáng
sinh.”

Rốt cuộc thì ý thanh tra là vậy. Không riêng gì thanh tra mà tất cả các

điều tra viên đều không muốn phải điều tra án mạng vào đêm Giáng sinh.
Giá mà có thể coi đây là vụ tai nạn. Nhưng đó là giá mà…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.