PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 142

“Chuyện là…” Bà Sasaki Tokiko bắt đầu kể về “thông tin quan trọng”.

“Tối qua tôi nghe thấy tiếng động lạ. Lúc đó tôi đang ngồi cạnh cửa sổ tầng
2 để ngắm tuyết. Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng ‘uỳnh’. Ban đầu tôi tưởng là
động đất nhưng không phải. Tôi không biết đó là tiếng gì, chỉ mãi đến sáng
nay, khi hay tin nhà bên có chuyện. Cô gái hàng xóm đã chết. Tôi trộm nghĩ
không biết tiếng động tối qua có liên quan gì không. Anh chị thấy sao, có
liên quan gì không?”

Reiko gật đầu đến mấy lần. Có liên quan chứ. Tiếng “uỳnh” bà Sasaki

Tokiko nghe thấy chính là tiếng Matsuoka Yumie rơi từ gác mái xuống.

Không giấu nổi tò mò, thanh tra Kazamatsuri giục bà Sasaki Tokiko.

“Bác có biết chính xác thời điểm nghe thấy tiếng động không?”

“Biết chứ. Tôi xem đồng hồ ngay mà. Lúc đó là 10 giờ tối.”

10 giờ. Vậy thời điểm chính xác xảy ra vụ việc là 10 giờ. Nguyên chi

tiết này cũng quá đủ cho công tác thu thập thông tin. Tuy nhièn, thanh tra
Kasamatsuri vẫn muốn hỏi thêm.

“Bà chỉ nghe thấy tiếng động lúc đó thôi à? Ngoài ra còn gì nữa

không?”

Bà Sasaki Tokiko gật đầu, hạ giọng như thể chuẩn bị đưa ra thông tin

mới.

“Có chứ. Một tiếng ‘uỳnh’ hệt như vậy nữa.”

“Ồ.” Thanh tra Kazamatsuri nhổm hẳn người lên, mặt mày rất căng

thẳng. “Khoảng mấy giờ tối qua!?”

“Không phải tối qua. Mà là sáng nay. Vừa mới ban nãy. Không rõ lúc

đó là mấy giờ…”

Dù là mấy giờ thì cũng chẳng liên quan tới vụ việc đâu, thưa bà. Bởi đó

là tiếng thanh tra Kazamatsuri ngã từ cầu thang xuống sáng nay. Reiko cúi
mặt chẳng nói gì còn thanh tra thì đưa tay gãi đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.