PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 14

Sau khi nhìn một lượt căn phòng, thanh tra Kazamatsuri la toáng lên.

“Cô nhìn này Hosho.” Thanh tra cầm lấy bức ảnh trên giá sách. “Đây

chẳng phải là người yêu của nạn nhân sao?”

“Cũng có thể.” Nhìn tấm ảnh được lồng khung thanh tra đưa cho, Reiko

chỉ còn biết gật đầu.

Trong ảnh, Kanno Yumi đang kề má vào môt người đàn ông tầm tuổi

cô. Cô mặc bộ quần áo màu hồng tươi tắn. Nét mặt rạng rỡ, khác hẳn ảnh
chụp ở bằng lái xe. Người đàn ông trông rất đẹp trai. Anh ta có làn da rám
nắng cùng gương mặt sắc nét. Bộ quần áo đang mặc cho thấy anh ra có gu
thẩm mỹ không tồi. Anh ta cười nhưng Reiko thấy nụ cười thật u ám, cô
chợt có linh cảm… Này Hosho Reiko! Không được phán xét dựa vào vẻ bề
ngoài. Đoán mò là việc tối kỵ!

Reiko đang nghiêm khắc tự kiểm điểm thì người cấp trên đứng cạnh cô

vô tư đưa ra lời nhận xét sặc mùi đoán mò.

“Gã này trông đáng ngờ quá. Chuyện tình của hai người êm ả không?

Họ có yêu nhau thật lòng không? Hay chỉ là chơi bời? Loại đàn ông ẻo lả,
bảnh trai, ưa hình thức này vốn không tin tưởng được đâu. Cô có nghĩ thế
không hả Hosho?”

“…” Reiko nhìn người đàn ông bảnh trai trước mặt, nếu anh đang tự

nói mình thì câu đó chuẩn không cần chỉnh. “Thanh tra nói đúng. Ngay từ
đầu tôi cũng cho rằng loại người này không thể tin được.”

“Ồ, hóa ra tôi và cô hợp nhau nhỉ.”

Không đến mức ấy đâu thanh tra. Reiko tự nhủ rồi quay trở lại câu

chuyện về bức ảnh.

“Trước hết, chúng ta phải làm rõ nhân thân của người này. Chắc chắn

trong căn hộ có manh mối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.