PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 160

“Hả! Có vẻ như anh thích bị đuổi việc thì phải!”

Reiko huơ huơ nắm đấm trên mặt bàn. “Thể tôi hỏi anh, ai đã lấy giày

trượt và vì sao lại lấy?”

“Người lấy đi tất nhiên là hung thủ sát hại Matsuoka Yumie. Mục đích

thì hiển nhiên là để tẩu thoát khỏi căn nhà bốn bề tuyết phủ.”

“Hung thủ đi giày trượt trên tuyết à? Không thể thế được. Dù không để

lại dấu chân thì vẫn phải còn vết dao trên tuyết chứ. Nếu có vết dao thì tôi đã
phát hiện ra rồi.”

“Tiểu thư nói đúng. Nếu chỉ đi trên tuyết như bình thường thì chẳng có

ý nghĩa gì. Vấn đề là hung thủ sử dụng giày trượt như thế nào? Đặc trưng
của giày trượt vẫn là phần lưỡi dao. Đến đây, chúng ta cần nhớ lại. Trên lối
đi dẫn vào hiện trường, ngoài dấu chân của tiểu thư và Nakazawa Rina còn
có một vệt nhỏ và dài. Vệt này được cho là vệt bánh xe đạp của Matsuoka
Yumie khi về nhà.”

“Vệt bánh xe trên lối đi… Có lẽ nào hung thủ lại!”

“Vâng, thưa tiểu thư. Hung thủ đã rất khéo léo đi giày trượt trên vệt

bánh xe đó. Giống như người đang đi trên dây.”

Kageyama miêu tả như thể chính mình đã chứng kiến.

“Trên lối đi có một lớp tuyết mỏng. Khoảng cách từ nhà ra tới đường

dành cho xe buýt là 10m. Trên lối đi chỉ có duy nhất vệt bánh xe đạp. Hung
thủ đi giày trượt, cẩn thận đi trên vệt bánh xe đó. Ra tới đường, hung thủ cởi
giày trượt, thay sang giày bình thường rồi biến mất trong đêm tối. Làm vậy,
dấu vết của hung thủ sẽ không bị phát hiện nếu chỉ nhìn thoáng qua.”

“Đúng thế. Vệt bánh xe tuy nhỏ hơn bàn chân người nhưng lại to hơn

lưỡi dao ở giày trượt. Vì thế, rất khó để phát hiện vì vết lưỡi dao lẫn với vệt
bánh xe. Đây chính là ý đồ của hung thủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.