PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 212

Bỗng có tiếng một cô gái trẻ cất lên từ phía sau thanh tra, “Tôi nghĩ là

có. Xét về thời điểm thì rõ ràng chiếc thang có ý nghĩa quan trọng trong vụ
việc.”

“Hả?” Thanh tra ngoảnh lại. Đứng sau lưng anh là hai cô gái trẻ. “Các

cô là ai?”

Một cô có vẻ như là dân công sở vì thấy mặc vest. Cô ước chừng ngoài

30. Cặp mắt một mí tinh anh cùng chiếc mũi dọc dừa. Mái tóc ngắn màu hạt
dẻ. Chiếc váy bó tôn lên những đường cong cơ thể cùng cặp chân thon và
hai đầu gối xinh xắn.

“Tôi là Nakazato. Tên đầy đủ là Nakazato Maki. Hiện là phóng viên tự

do chuyên viết về mảng mỹ thuật cho các tạp chí. Tôi đã có nhiều lần cộng
tác với thầy Keizan.”

Đối lập với Nakazato Maki, cô gái đứng bên cạnh trông có vẻ khiêm

nhường. Cô có cặp mắt hiền lành, hơi cụp xuống cùng mái tóc đen, dài.
Chiếc váy hoa dài chấm gót nom rất hợp. Cô cúi gập người xuống, tự giới
thiệu, “Tôi là Aihara Misaki. Mẹ tôi có họ với gia đình Matsushita nên hiện
giờ tôi sống nhờ tại đây để theo học trường Đại học Mỹ thuật.”

Điều tra viên mặc thường phục đứng sau hai cô gái bổ sung thêm,

“Thưa thanh tra, đây là hai nhân chứng đầu tiên của vụ án.”

“Thế hả?” Thanh tra khẽ gật đầu rồi quay sang hai cô gái. “Cô có thể

nói rõ hơn được không? Xét về thời điểm nghĩa là sao?”

Người được hỏi là Nakazato Maki. Cô đáp, “Tôi có hẹn với thầy

Keizan lúc 8 giờ tối. Tôi cần phỏng vấn thầy để viết bài cho một tạp chí mỹ
thuật. Tôi đến trước giờ hẹn 10 phút và vào nhà chính trước. Tiếp tôi là
Aihara. Aihara nói thầy Keizan đang ở nhà phụ. Do vậy, tôi cùng Aihara
sang nhà phụ. Nhưng lúc Aihara chuẩn bị mở cửa nhà phụ thì chúng tôi
nghe thấy tiếng hét, giọng đàn ông vọng ra từ bên trong.”

“Có đúng là giọng đàn ông không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.